CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 873

Tần Nhược Lan tựa cười tựa không nhìn Chung Tình:

- Vẫn bàn công việc sao, em tưởng nghỉ trưa rồi, không quấy nhiễu nữa.

Nói xong đi thẳng vào phòng ngủ của Trương Thắng.

Chung Tình chỉ cười nhẹ, cô có quá nhiều lời ong tiếng ve sau lưng rồi,

nếu cố kỵ mấy thứ đó thì đã tránh Trương Thắng xa cả mét, những thứ cô
hi sinh vì Trương Thắng, chẳng cần giải thích với người khác, Tần Nhược
Lan ngầm dằn mặt thể hiện quyền sở hữu rõ ràng như thế sao cô chẳng biết,
một cô gái thông minh phải biết giữ những thứ thuộc về mình, chỉ là nhầm
đối tượng thôi, chừng nào trong phòng Trương Thắng còn đặt bức ảnh kia,
không cô gái nào có cơ hội, không phải Tần Nhược Lan, không phải mấy
cô nữ nhân viên ảo tưởng kia, nghĩ tới đó khóe môi cong lên với ý vị khó
nắm bắt:

- Giám đốc, xem ra hôm nay anh không cần đi ăn cơm rồi, vậy tôi đi đây.

- Ừ, được.

Trương Thắng xoay bút chì trong tay, trầm ngâm một lúc rồi vào phòng

ngủ, hộp cơm để trên bàn, Tần Nhược Lan cởi áo ngoài, bên trong mặc áo
nhung dệt kim, đang cúi mình gấp chăn cho y.

- Anh đó, lớn thế rồi ngủ dậy không gấp chăn, người ta nhìn thấy tưởng

là anh ngủ cả ngày.

Trương Thắng trêu:

- Em tới đây, vốn không phải cũng thành phải rồi, còn gấp làm gì nữa.

Tần Nhược Lan quay đườm y một cái:

- Mơ đi, em chỉ đưa thức ăn cho anh, đừng nghĩ linh tinh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.