CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 939

Trong phòng thẩm vấn không cho đánh phạm nhân, thật ra ở đâu cũng

không cho đánh, lý thuyết là vậy... Một bàn tay đưa ra ấn vai người kia,
cánh tay thon thả, là nữ, Lão Khương nhíu mày ra hiệu Tiểu Lý ngồi
xuống, hỏi tiếp:

- Địa chỉ gia đình...

Vừa rồi bọn họ chỉ kiếm cớ để dằn mặt phủ đầu cho tiện thẩm vấn thôi.

Tần Nhược Nam thu hồi cánh tay lại, nghi hoặc nhìn Trương Thắng, y

mặc chiếc áo tù màu xám, tóc lởm chởm cụt ngủn gần như trọc nhưng
không được cạo nhẵn, còng tay, vẻ mặt hoang mang, còn có cố tỏ ra bình
tĩnh, không có vẻ gian xảo hay hung ác của đám tội phạm, ngược lại cực kỳ
đẹp trai, ưa nhìn.

Nhưng đó không phải nguyên nhân khiến Tần Nhược Nam chú ý, mà

người này, càng nhìn càng giống.

Là anh ta sao?... Là người xa lạ buổi tối hơn hai năm trước đã cứu mình

thoát khỏi âm mưu của tên tội phạm ma túy? Chỉ là người này tuy lần đầu
thẩm vấn khá khẩn trương, nhìn chung là điềm tĩnh, trông biết ngay từng
trải rồi, khác với chàng trai lóng ngóng non nớt hôm đó, khuôn mặt người
cứu hạnh phúc cả đời cô, Tần Nhược Nam vẫn nhớ rõ, làm cảnh sát điều tra
ắt học được cách ghi nhớ khuôn mặt, huống hồ từ nhỏ cô đã có bản lĩnh
xuất chúng ghi nhớ người khác, chỉ là khí chất này khó mà khớp với chàng
trai nghĩa khí kia.

Đám người Đông Xưởng xưa có bản lĩnh nhìn người qua khe cửa, mười

năm vẫn nhận ra, Tần Nhược Nam không có bản lĩnh đó, nhưng chàng
thanh niên tốt bụng nhắc nhớ cô hai năm trước vẫn nhớ rõ.

Khi đó Tần Nhược Nam chưa tốt nghiệp, vì lạ mặt, thành tích tốt, được

đội cảnh sát hình sự mượn đi bắt tên trùm buôn thuốc phiện họ Tề, nếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.