CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 966

Trương Thắng tuy mệt mỏi nhưng y vẫn dứt khoát mội lời:

- Anh cảnh sát, tôi rất thẳng thắn, thẳng thắn được khoan hồng mà, từ lúc

vào phòng tẩm vấn tôi không hề nói dối được, nếu không tạo thành án oan,
chẳng phải truyền ra người ta nói tôi bị tra tấn bức cung, thành bôi nhỏ
cảnh sát nhân dân à?

Đội trưởng Lưu cười nhạt, mới chỉ là những vòng đầu thôi, lại lấy ra tài

liệu nói bọn họ đầy đủ nhân chứng, vật chứng, chứng minh y phạm tội, hết
giờ liền ra ngoài.

Tần Nhược Nam cũng trong danh sách thẩm vấn, nhưng hôm nay cô lại

vô cùng thục nữ, ôn nhu chẳng hề ngang tàng khí phách, quyết liệt với tội
phạm, như thường ngày.

Từ khi biết Trương Thắng là ân nhân của mình, cô vô cùng mâu thuẫn,

một mặt muốn báo ân, mặt khác là cảnh sát đối diện với phạm nhân, khiến
cô không thể vì chuyện riêng mà vi phạm pháp luật, nên cô ngồi đó, nhìn
Trương Thắng với ánh mắt thương hại, cô không bảo vệ cũng không tham
gia gây áp lực với y.

Lúc này thẩm vấn liên tục không cần dùng tới đèn cường độ cao nữa, vì

nó dễ gây mù mắt, Trương Thắng đã nhìn thấy cô cảnh sát xinh đẹp đó, cô
gái như hơi ấm duy nhất trong căn phòng lạnh lẽo này, y kỳ quái nhận ra,
cô cảnh sát này hình như không dám đối diện với mình, mỗi khi y nhìn tới
đều hạ mi mắt xuống.

Có điều Trương Thắng không còn đầu óc nào suy nghĩ sâu xa, vì y liên

tục trả lời những câu hỏi lặp đi lặp lại suốt từ sáng tới chiều, không có thời
gian nghỉ ngơi, làm tinh thần y rơi vào trạng thái lơ mơ làng màng, phải
liên tục lén cấu đùi, dùng cơn đau kích thích thần kinh, tránh trả lời sai, y
biết mình trả lời đúng trăm lần cũng vô nghĩa, một lần sai sẽ bị ghi âm đưa
ra tòa làm chứng cứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.