CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 322

thanh cao. Hai hàng lông mày dài thẳng, thoạt trông có vẻ ôn hòa dê gần,
song bởi đôi mắt tựa như hai vì sao đêm cô độc nên hắn lại thiêu đi vài
phần khí chất của người đọc sách, tăng thêm sự cao ngạo, lạnh lùng, xa
cách.

Trong lòng Tiêu Sơ bắt đầu cảm thấy hơi khó chịu, nhưng không phải

hoàn toàn bởi vì Bạch Hạ vừa nghe thấy một tiếng gọi khẽ liền lập tức vui
mừng nhảy tót vào lòng Tô Tử Chiêu mà bởi vì y đột nhiên nhớ tới một vị
trưởng bối cũng có khí chất lạnh lùng như vậy.

Chỉ có điều, cái lạnh lùng không cho người khác lại gần của vị trưởng

bối kia không hề phân biệt đối tượng, không phân biệt tình hướng, tuyệt đối
không có ngoại lệ, mà Tô Tử Chiêu thì hiển nhiên là chỉ có một người duy
nhất ngoại lệ.

Đây có phải là cái gọi là “độc nhất vô nhị” mà Bạch Hạ đã từng nói

không...

“Chiêu ca ca, sao huynh lại đến đây?”

“Tìm muội.”

“Chiêu ca ca, sao huynh biết được muội đang ở đây?”

“Nghe nói.”

“Chiêu ca ca, những người khác đâu?”

“Tới sau.”

“Chiêu ca ca, họ khỏe chứ? Cha muội, mẹ muội, đại ca, nhị ca, tam ca, tứ

ca, ngũ ca còn có cả Tô bá bá, Tô bá mẫu và mọi người ở Mai Lĩnh nữa....”

“Đều khỏe cả.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.