CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 416

Bạch Hạ ngẩn ra một hồi lâu, nhìn bên này rồi lại nhìn bên kia, chớp

chớp mắt, đột nhiên nàng giậm chân chăn nhó, ném “vật chứng” thẳng vào
mặt Tiêu Sơ, rồi nũng nịu nói: “Huynh xấu quá đi, đúng là cầm thú mà!”.

Sau đó nàng dùng hai tay che mặt, xoay người bước nhanh rời khỏi...

Khu vườn yên ả như rơi vào tĩnh lặng, dưới cây hoa phượng đỏ rực là

khuôn mặt đỏ bừng của Tiêu Sơ, hết sức hài hòa.

Thứ đánh vỡ sự im lặng chính là tiếng cười sang sảng xuyên thấu tận trời

xanh của Hoa Thái Du. Bà đi tới dành cho con trai một cái ôm tràn đầy tình
thương của mẹ hiền, sau đó bắt lấy hai lỗ tai của con trai, kéo lên rồi kéo
xuống, kéo sang trái rồi sang phải liên tục: “Ta đã nói rồi mà, cục cưng của
ta mà đã ra tay thì cho dù có là thạch nữ tam trinh cửu liệt cũng có thể trở
thành một bông hoa nở rộ xinh đẹp!”.

(*) Thạch nữ: Những người phụ nữ có bộ phận sinh dục bị dị dạng,

không sinh nở được.

(*) Tam trinh cửu liệt: Ca tụng những người phụ nữ trung trinh, thà chết

cũng quyết không tái giá, không để thất thân.

Tiêu Mạc Dự vuốt râu mỉm cười, tỏ ý tán đồng.

Sau khi sắc mặt Tiêu Sơ đổi màu đến mấy lần, cuối cùng y cũng quay trở

về nguyên trạng, thẫn thờ như người mất hồn...

Mọi người chung sống trong không khí hòa thuận vui vẻ như vậy qua ba

ngày thì phu phụ Tiêu Mạc Dự và Hoa Thái Sơ muốn khởi hành hồi kinh.

Tiêu Sơ lưu luyến níu giữ: “Phụ thân, mẫu thân, không dễ gìhai người

mới tới đây một chuyến, thôi thì cứ an tâm ở lại thêm vài ngày nữa. Chờ
đến đầu tháng sau con và Hạ Hạ cùng đi luôn, trên đường cũng có người
chăm sóc”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.