CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 431

Ngón tay nhẹ nhàng lướt qua tầm mắt y, trong đôi mắt Bạch Hạ đã sóng

sánh thủy quang, ngay cả hơi thở cũng mang theo hơi nước mềm mại:
“Tranh Ngôn, chỉ cần trong mắt huynh có muội thì muội không bao giờ hối
hận cả”.

“Không chỉ là trong mắt, mà còn ở đây nữa...”

Tiêu Sơ kéo bàn tay nàng, đặt lên phía trên trái tim y, ánh sáng trong đôi

mắt dần tắt đi, thay vào đó là màn sương phảng phất một màu đỏ rực.

Y cúi người, nụ hôn gấp gáp lưu luyến trên vầng trán láng mịn của nàng,

chóp mũi hơi vểnh lên, đôi môi hồng đào, chiếc cằm thon thon, cái cổ
mảnh khảnh, phần xương quai xanh xinh đẹp, bờ ngực đáng yêu...

Thân thể Bạch Hạ căng cứng, hơi thở dồn dập, hồn phách như bay mất,

nàng chỉ biết dựa theo sự dẫn dắt của y cùng bản năng nguyên thủy nhất
đáp lại một cách trúc trắc.

Dựa vào y thuật của cha và các ca ca, nên khi gặp mặt nhau nhất định sẽ

nhìn ra được trong người Tiêu Sơ đang trúng loại độc gì và kết cục sẽ ra
sao. Mà dựa vào tình thương họ dành cho nàng, chắc chắn nàng sẽ phải phó
thác cả đời mình cho y. Huống hồ gì, bây giờ căn bệnh của nàng đã có hy
vọng trị khỏi, nàng còn cả một đoạn đường đời dài cần phải đi.

Cho nên, nàng phải ra tay trước giành lợi thế, dùng một cách tuy rằng

khá cũ, khá dung tục nhưng lại rất hiệu quả: “Để gạo nấu thành cơm”.

Còn cả loại thuốc bôi bên ngoài này nữa, không phải là để ngăn không

cho mang thai mà dùng để cầm máu.

Tuy rằng trong đêm đầu tiên sẽ chảy máu, nhưng nàng cũng không muốn

máu lại chảy thành sông đâu...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.