CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 434

chẹp chẹp miệng ôm lấy y, dụi dụi đầu lên vòm ngực y, vẫn ngủ say như
trước.

Nương theo ánh sáng ban mai yếu ớt từ bên ngoài xuyên qua lớp giấy

dán trên cửa sổ, nhìn dáng vẻ hồn nhiên của Bạch Hạ, Tiêu Sơ không kiềm
chế được dùng ngón tay điểm nhẹ lên chóp mũi nàng: “Muội đó, muội đó,
vừa ngủ một cái là say như chết, y như con heo ấy, cho dù bị người ta trùm
bao khiêng đi bán cũng không biết”.

Dường như cảm thấy ngứa ngứa, Bạch Hạ chun mũi, lèm bèm nói:

“Đừng tới nữa, đừng tới nữa, lần này sẽ không khách khí đâu…”.

Tiêu Sơ: “…”.

Buổi chiều, sau khi Bạch Hạ đi ra ngoài dạo một vòng để tiêu cơm, trở

về đã nhìn thấy Tiêu Sơ mặc một bộ thường phục ở nhà màu trắng ngà, trên
mái tóc đen nhánh cài nghiêng một cây trâm bạch ngọc, y đang ở trong
phòng vẽ tranh.

Một tay cầm bút, một tay vén tay áo, y phục nhẹ nhàng thoải mái…

Ánh mặt trời rực rỡ hắt lên phục sức tao nhã của y, càng làm nổi bật

đường nét khuôn mặt nhìn nghiêng vô cùng tuấn tú, lông mi vừa dài vừa
dày, cánh mũi vừa cao vừa thẳng, đôi môi mỏng hơi mím lại khiến cho trên
phần chóp ở môi trên hình thành một góc nhọn nho nhỏ, thoạt nhìn trông
khá là hấp dẫn…

Bạch Hạ đột nhiên thấy hứng tình, thế là nàng liền nhào đến quấy rối

không hề khách sáo.

Hành động quấy rối này của nàng khiến cho Tiêu Sơ không kịp đề

phòng, tay y vô tình run nhẹ làm một giọt mực đen rơi thấm vào trên bức
họa, y tức khắc giậm chân bình bịch: “Ta đã vẽ nó hết mấy ngày trời, chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.