CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 437

Ba ngày sau, khi Bạch Hạ nhìn thấy phong cảnh sông núi hoa cỏ xung

quanhthấy rất quen mắt thì nàng mới bừng tỉnh: “Đây là cảnh trong bức họa
của huynh đây mà!”.

Tiêu Sơ gật đầu, chỉ vào một khoảng đất trống trước mặt: “Chỗ này

chính là chỗ bị vết mực dính vào đó, đáng ra sẽ là một ngôi nhà gỗ”.

Bạch Hạ lại bừng tỉnh: “Cho nên lúc huynh nói ‘động thủ’, ý chính là

động thủ xây nhà?”.

Tiêu Sơ lại gật đầu, nụ cười lại càng rạng rỡ hơn, để lộ ra hai hàm răng

trắng đều tăm tắp.

Bạch Hạ nhìn những vật liệu như gỗ, đinh, búa, rìu, dây thừng, thước đo

chất đầy bên bãi đất trống, cho đến một chiếc lều vải nhỏ thường dùng
trong quân đội, còn cả một túi lớn đựng đồ ăn, thức uống, y phục cùng đồ
dùng thường ngày, nàng cảm thán: “Xem ra huynh đã sớm chuẩn bị sẵn
rồi!”.

Thế là dưới ánh nắng rực rỡ, hàm răng Tiêu Sơ lại càng phát ra ánh sáng

chói mắt hơn nữa.

Bạch Hạ liếc nhìn dáng vẻ dương dương tự đắc của y, đảo mắt mấy vòng:

“Nếu trước đó muội đã động thủ xong rồi thì bây giờ chỉ cần động khẩu
thôi là được rồi”.

Tiêu Sơ sửng sốt, rồi thẹn thùng: “… Động… động khẩu?”.

Bạch Hạ lấy một quả táo từ trong tay nải ra, nhàn nhã ngồi trên một chiếc

cọc gỗ, dùng bàn tay không đưa đến bên miệng, cười hì hì mấy tiếng giòn
tan rồi hét lên: “Tranh Ngôn, cố lên!”.

Hàm răng trắng đều của Tiêu Sơ tức thì không còn tỏa sáng nữa…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.