CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 446

Chiến Phong nhìn ba con người vô vị, ngoạm lấy một chiếc giò heo rồi

lắc mông chạy đi...

Khi dùng cơm tối, bởi vì đã bị chỉ trích nặng nề nên Bạch Hạ chỉ uống

mỗi canh, Tiêu Sơ có khuyên giải thế nào cũng vô dụng, mà Tứ Muội,
người chê bai thức ăn đạm bạc sơ sài thì lại quét sạch sành sanh, ăn đến nỗi
quanh mồm toàn dầu bóng nhẫy.

Bạch Hạ càng nghĩ càng buồn bực, càng buồn bực nàng càng không khỏi

bực tức. Nàng trừng mắt nhìn Tứ Muội đã ăn uống nó say, thỏa mãn ợ dài
một cái, bỗng dưng nàng hỏi một câu: “Tại sao ngươi lại không cạo râu
đi?”

“Đang yên đang lành sao phải cạo?”

“Nếu không cạo thì nhiều lúc làm việc sẽ rất bất tiện.”

Tứ Muội ngẫm nghĩ kỹ lưỡng hồi lâu, rồi trả lời một cách chắc chắn:

“Trước giờ ta chưa bao giờ vì bộ râu này mà làm lỡ việc cả”.

“Nhưng những lúc ngươi và Tam ca ca làm gì đó thì vướng víu biết bao

nhiêu.”

“Làm cái gì?”

Tiêu Sơ ngồi bên cạnh đã nghe ra chỗ không ổn, khẽ ho lên mấy tiếng,

đang muốn mở lòng từ bi, ngăn Tứ Muội khỏi nhảy vào cái hố đã được đào
sẵn thì liền bị một chiêu vừa đơn giản, thô bạo nhưng hiệu quả của Bạch
Hạ nắm lấy cổ áo, y không khống chế được khom mình, cúi đầu xuống,
cùng Bạch Hạ miệng đối miệng, môi chạm môi, một cái hôn vô cùng nồng
nàn say đắm.

Liếm liếm môi hồi tưởng lại dư vị, Bạch Hạ nghiêm túc lầm như thể

đang giải thích nghi hoặc cho người đang nghe giảng đạo: “Chính là làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.