CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 444

Tiêu Sơ cười sảng khoái bế Bạch Hạ lên, sải bước đi vào trong căn nhà

mới, đặt lên chiếc giường mới, đóng hết tất cả các cửa rồi buông rèm trúc
xuống, cả căn phòng tối om như mực: “Thế này thì không phải lo bị đám
thú rừng đó vây quanh làm phiền nữa rồi”.

Khẽ lau đi những giọt mồ hôi trên người nàng, nuốt lấy hơi thở hổn hển

khó có thể kiềm chế của nàng, ngậm lấy vành tai xinh xắn nóng rực, Tiêu
Sơ hơi thở dốc, thầm thì: “Ta không biết như thế nào mới gọi là thích một
người, chỉ biết rằng phải đem lại cho nàng ấy một ngôi nhà che gió che
mưa, giữ chặt lấy nàng ấy, bám lấy nàng ấy, khiến cho mỗi giờ, mỗi khắc
nàng ấy ở bên cạnh ta đều cảm thấy thật vui vẻ. Hạ Hạ, có thể ta vẫn chưa
thể hoàn toàn biết được sở thích của muôi, nhưng ta nhất định sẽ dùng cả
quãng đời còn lại của ta để tìm hiểu”.

“Sở thích sẽ thay đổi mà, chẳng hạn như trước đây muội thích ăn ngọt,

nhưng ở với huynh lâu rồi, dần dần lại thích ăn thịt chân giò muối. Thật ra
Tranh Ngôn..”, Bạch Hạ tựa vào vòm ngực cũng ướt đẫm mồ hôi của y, dễ
dàng tìm được vị trí thoải mái nhất cho cả hai người, dùng ngón tay di vài
vòng trên phần bụng dưới của y: “Chúng ta chỉ cần biết được một ưu điểm
của đối phương là được rồi”.

Hơi thở của Tiêu Sơ bắt đầu nặng nề hơn: “Là gì?”.

“Muội biết được chiều dài của huynh, huynh biết được chiều sâu của

muội.”

“...”

Vừa dứt lời, một con tê tê đi lạc từ dưới nền nhà lăn ra...

***

Khi Tứ Muội và Chiến Phong tìm đến nơi thì đúng vào lúc hoàng hôn,

ánh tà dương chiếu lên dòng suối chảy xiết, sóng nước lấp lánh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.