CẤP TRÊN, XIN BAO NUÔI! - Trang 192

nói với mình…. Còn có một người để hắn bảo vệ, bản thân phải có đầy đủ
tư cách đứng bên người cô.

Hàn Lăng Sa có cảm giác như có vật gì đó che trên mặt mình, hơi ngứa,

mở mắt đã nhìn thấy gò má cương nghị của Cố Trạch Vũ.

“Tỉnh ngủ?” Cố Trạch Vũ gặm mặt cô mơ hồ hỏi, “Còn khó chịu sao?”

“Anh ngồi dậy, nặng chết em!” Hàn Lăng Sa vẫn cảm thấy xấu hổ với tư

thế và động tác thân mật này, không ngừng đẩy hắn, “Hiện tại mấy giờ
rồi?”

Cố Trạch Vũ cười lật người xuống, lấy đồng hồ treo tay ra nhìn, “Ừm,

bây giờ đã năm giờ hai mươi ba phút, đứng lên đi, anh đưa em đến trường.”

“Hả?” Hàn Lăng Sa kêu một tiếng quái dị, kéo chăn che đầu, “Đến giờ

mới được ngủ bốn tiếng!”

Cố Trạch Vũ nhìn thấy dáng vẻ lấy chăn che từ đầu đến chân, khóe môi

nhếch lên, cũng chui vào trong chăn ôm cô, dùng mũi cọ cọ gương mặt
mềm mại của cô. Chân hắn quấn lấy cô ma sát, giọng nói có chút lười
biếng, “Ai nói đã ngủ bốn tiếng? Rõ ràng là không được bốn tiếng, hai ta đã
làm gần một tiếng rồi…”

Hàn Lăng Sa càng cảm thấy xấu hổ, ưm một tiếng rồi chui vào lồng ngực

hắn. Cố Trạch Vũ cười cười vỗ vỗ tấm lưng trần sáng bóng của cô, giọng
nói ít nhiều cưng chiều, “Trước tiên anh sẽ đưa em trở về, anh lập tức phải
quay lại quân doanh rồi.”

“Anh quay về trước đi. Em sẽ tự về ngay, em buồn ngủ quá…”

“Em quay về một mình anh không yên lòng. Hơn nữa, chỗ này rất khó

thuê xe. Nếu quá mệt có thể đi về ngủ bù, có được không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.