CẤP TRÊN, XIN BAO NUÔI! - Trang 200

hồ đo.

“Em không muốn đi…”

Hai người cứ trầm mặc như vậy, mấy phút sau Hàn Lăng Sa mới mở

miệng. Cố Trạch Vũ đã sớm nghĩ tới sẽ có kết quả như vậy, thở dài lấy điện
thoại, nhìn cô rồi chậm rãi nói, “Vậy anh gọi điện thoại cho Phương bí thư,
chú ấy vẫn đang chờ em ở cửa bệnh viện. Nghe chú ấy nói, chú Hàn phẫu
thuật xong cũng không có gì đáng ngại. Em cũng không cần phải qua. Đến
lúc gặp nhau lại ầm ĩ, anh thực sự không biết nên giúp người nào.”

Hàn Lăng Sa nghe thấy hai chữ “Phẫu thuật”, hốc mắt nóng lên, trong cổ

dường như nghẹn lại, muốn nói gì đó nhưng không thể thốt ra. Cô nắm chặt
tay hắn, nhắm mắt, nhẹ giọng nói: “Thôi vậy, chúng ta đi nhanh một chút.”

Cố Trạch Vũ chợt nhíu mày, đặt điện thoại xuống, một tay che mắt cô,

lòng bàn tay chạm được lông mi cô, ngứa ngáy. Giọng nói trầm ấm như cũ
khiến cô cảm thấy vô cùng yên bình: “Tất cả đã có anh, không cần phải sợ.
Chỉ cần em vui vẻ, việc gì cũng có thể làm.”

“Cố Trạch Vũ, năm đó em tận mắt nhìn thấy…” Nước mắt rơi đầy lòng

bàn tay hắn, ấm áp.

“Những điều em nhìn thấy không nhất định đều là sự thật, có biết không?

Có lúc, mắt thấy như vậy nhưng không nhất định là thực tế… Nếu như em
vĩnh viễn không hỏi người trong cuộc, em sẽ vĩnh viễn sống trong oán hận
mờ mịt của chính mình. Đây không phải là điều anh mong muốn nhất, em
hiểu không?”

Hàn Lăng Sa không gật cũng không lắc đầu, vẫn ngồi đó lẳng lặng rơi lệ.

Cố Trạch Vũ dời tay, lấy mu bàn tay lau sạch nước mắt cô, nghiêng đầu
hôn môi cô, “Được rồi, ngoan, đừng khóc…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.