bốp. Cố Trạch Vũ vẫn cắn răng chịu đựng từng quả đấm nặng nề rơi trên
người, không dám rên rỉ.
Anh cảnh vệ cũng rất thức thời, chiếu cố đến mặt mũi của Cố Trạch Vũ,
không để hắn mất mặt. Cho nên cũng không biết Cố Trạch Vũ rốt cuộc bị
đánh thành dạng gì. Hàn Hành Viễn một bên chỉ lạnh lùng nhìn, cũng
không kêu dừng, cảnh vệ dĩ nhiên cũng không dám dừng lại. Phương bí thư
nhìn thấy cảnh tượng này cũng chỉ có thể than thở. Thời gian trước, thủ
trưởng bảo ông tìm người Bắc Kinh điều tra một chút chuyện của Cố Trạch
Vũ. Kết quả là người kia nghe nói đi điều tra Cố Trạch Vũ đã nói thẳng:
“Còn điều tra cái gì nữa? Cố Trạch Vũ không phải là con trai Cố thiếu
tướng, mọi người trong kinh đều biết đến hay sao? Chậc chậc… Vị thái tử
gia kia thật đúng là… ra tay rất hào phóng. Cùng với mấy người trong đại
viện bao một lúc mấy người, ăn chơi hồ đồ một đêm. Nghe nói là mọi loại
ăn chơi đều đã từng trải qua!”
Còn ai dám giao con gái nhà mình cho hắn.
Đường Mỹ Linh không biết xảy ra chuyện gì, nhưng nhìn Hàn Hành
Viễn phẫn nộ, lại nghĩ đến Hàn Lăng Sa có quan hệ với Cố Trạch Vũ cũng
đành im lặng. Bà hiểu, về chuyện của Hàn Lăng Sa, bà luôn không có
quyền lên tiếng.
Cố Trạch Vũ bị cảnh vệ đánh một quyền ở sau dạ dày, dạ dày lập tức
phản ứng đau đớn. hắn cũng không kiên trì được nữa rồi, lập tức ngã xuống
trên ghế salon. Anh cảnh vệ thấy hắn ngã xuống, vẻ mặt khổ sở lập tức
dừng tay, đứng bên lo lắng nhìn Hàn Hành Viễn.
“Sao lại dừng đánh?” giọng nói Hàn Hành Viễn vẫn lạnh lẽo như cũ.
“Lão Hàn, ông không cần kích động. có chuyện gì chúng ta từ từ nói.
Ông đánh con nhà người ta thành ra như vậy, đợi đến lúc Cố thiếu biết