CẤP TRÊN, XIN BAO NUÔI! - Trang 291

“Chờ anh huấn luyện hết bọn họ còn gọi điện thoại cho em, có lẽ cũng đã

khuya lắm rồi, anh làm sao có thể không cho em ngủ cơ chứ.”

Hàn Lăng Sa cười cười, trong lòng vô cùng hạnh phúc giống như chén

nước rót vào trong cổ cô, ướt nhẹp, nặng trĩu, thật sự tồn tại cảm giác đặc
biệt: “Điện thoại của anh sao em không nhận cơ chứ? Em ở trường cũng
không thường xuyên ngủ sớm, anh cứ gọi đến cho em, không quan trọng.”

Tần Mặc nhìn Hàn Lăng Sa cầm điện thoại cười đến nỗi nhìn như kẻ

ngốc, trong lòng đau đớn kịch liệt. Mình nên sớm nghĩ đến cô ấy là người
ưu tú như vậy, sao có thể không có ai theo đuổi? Trước kia nghe Ninh
Mông nói qua, Hàn Lăng Sa ở trụ sở quân đội có một người tên là Tề
Thạch theo đuổi cô gần vài chục năm cô đều không chút cảm động. Cho
nên hắn cũng quá chủ quan. Hắn cho là chỉ cần mình nói thích cô thì cô sẽ
lập tức tiếp nhận mình. Cũng vì vậy mà nơi đất khách quê người, hắn đã cố
gắng học tập chăm chỉ bốn năm. Không ngờ, đợi đến khi hắn được cô sùng
bái như mong muốn, bên cạnh cô đã có một người vì cô chắn gió che mưa.

“Tần Mặc?” Hàn Lăng Sa cúp điện thoại, thấy hắn đang ngẩn người,

“Chúng ta còn phải đi dạo tiếp sao?”

“Nghỉ thêm một chút nữa, đi lâu như vậy cũng cảm thấy mệt.”

Hàn Lăng Sa che miệng cười: “Phải tăng cường rèn luyện vào. Anh xem

Cố Trạch Vũ, từ nhỏ đã ăn sung mặc sướng. Luyện tập trong quân đội mấy
năm, thể lực bây giờ như con dã thú, hoàn toàn không biết mệt mỏi…”
giọng nói Hàn Lăng Sa càng lúc càng nhỏ, nhớ tới tối hôm qua và đêm đó,
hắn nằm trên người mình, ôm mình ra vào phập phồng, hoàn toàn không
biết mệt mỏi, cô chợt thấy đỏ bừng mặt.

“Hắn cũng là bộ đội như ba em sao? Tần Mặc làm bộ lơ đãng hỏi.

“Ừ, ba anh ấy ở Bắc Kinh, là chiến hữu của ba em.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.