CÁT BỤI THỜI GIAN - Trang 107

– Cha à, ở đây người nào cũng nhạt nhẽo. Eze quả là nơi nghèo nàn. Hoàng
tử trong mơ của con ở Paris kia.
Làm theo bổn phận, ông gửi cô con gái tới Paris. Và đành phải cho Theresa
đi cùng em gái.
Mỗi cô đi thăm Paris theo cách riêng của mình.
Monique tham dự các buổi dạ hội từ thiện và các bữa tiệc đầy hấp dẫn,
dùng trà với những đàn ông danh giá Theresa thì đi thăm bảo tàng Les
Invalldes và bảo tàng Louvre. Monique đến các cuộc đua ngựa ở
Longchamp hay các hội hè ở Malmaison. Theresa thì tới Notre Dame cầu
nguyện và thả bộ theo con đường rợp bóng dọc kênh đào St.Martin.
Monique đến nhà hàng Maxim hay Moulin Rouge, trong khi Theresa thơ
thẩn dạo quanh bến cảng, tạt vào các hiệu sách, dừng chân ở nhà thờ thánh
Dems. Theresa thích Paris, còn Monique, xét về mọi góc độ, chuyến đi thật
là thất bại.
Khi họ trở về, Monique bảo với cha:
– Không thể tìm thấy một người nào mà con muốn cưới.
Không gặp được một ai khiến con thấy hấp dẫn sao?
– Không hoàn toàn thế. Có một chàng trai đưa con tới nhà hàng Maxim.
Cha hắn là chủ các mỏ than.
– Trông anh ta thế nào? - Mẹ cô háo hức.
– Ờ, hắn ta rất giàu, rất đẹp trai, rất lịch sự và rất chiều chuộng con.
– Anh ta có cầu xin con cưới anh ta không?
– Cứ mười phút lại hỏi một lần. Cuối cùng đơn giản là con từ chối gặp lại
hắn.
Mẹ cô nhìn cô ngạc nhiên:
– Sao lại thế?
– Bởi vì tất cả câu chuyện hắn nói ra chỉ là về than than rải đường, than
cục, than xám. Nhạt nhẽo, thật là nhạt nhẽo.
Năm sau, Monique quyết định rằng cô phải trở lại Paris.
– Chị sẽ đi gói đồ của chị. - Theresa nói.
– Không Lần này em sẽ đi một mình. - Monique lắc đầu Vì thế, trong khi
Monique đi Paris, Theresa ở nhà và sáng sáng lại vào nhà thờ cầu nguyện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.