CÁT BỤI THỜI GIAN - Trang 138

Ta phải tìm ra nó trước khi chết.
Bài diễn thuyết của thống đốc đã kết thúc.
– Thưa các ông, các bà. Tôi rất lấy làm vinh dự và sung sướng được giới
thiệu, bà Ellen Scott.
Bà đứng dậy trong tiếng hoan hô và đi về phía sân khấu, một người đàn bà
gầy gò, tóc xám, lưng thẳng, ăn vận lịch sự và toát ra một sức sống mà bà
không còn cảm thấy. Họ nhìn mình giống như nhìn một ngôi sao chỉ còn le
lói, bà cay đắng nghĩ. Mình sẽ chẳng còn ở đây lâu nữa.
Trên sân khấu, bà đợi cho tiếng vỗ tay lắng xuống. Họ đang tung hô một
con quỷ Nêu biết, họ sẽ làm gì? Giọng bà vang lên mạnh mẽ.
– Kính thưa ngài phó tổng thống, thưa các vị thượng hạ nghị sĩ, thưa ngài
thống đốc Adams ...
Một năm, bà nghĩ. Không biết nó ở đâu và còn sống hay đã chết. Ta phải
tìm ra nó.
Bà vẫn nói, một cách vô thức, tất cả những gì mà người ta muốn nghe từ
bà.
– Tôi vô cùng sung sướng đón nhận sự kính trọng này, không phải cho tôi,
mà cho tất cả những người đã đóng góp tích cực để chia sẻ gánh nặng với
những người không được hưởng sự may mắn như chúng ta ở đây ...
Ký ức bà trôi ngược về bốn mươi hai năm trước, tại Gary, Indiana ...
Mười tám tuổi, Ellen được nhận vào làm tại nhà máy phụ tùng ô tô của
công ty Seott Industries tại Gary Indiana. Đấy là một cô gái cởi mở, hấp
dẫn, rất được công nhân trong nhà máy mến mộ. Vào hôm Milo Scott đến
thị sát nhà máy, Ellen được chọn để hướng dẫn cho anh.
– Này, Ellie? Có phải rồi cô sẽ lấy em trai ông chủ và bọn tôi sẽ phải làm
thuê cho cô không. - Ai đó hỏi trêu, – Phải. - Ellen Dudash cười vang. -
Bao giờ chạch đẻ ngọn đa nhé.
Milo Scott không có điểm nào Ellen mong đợi. Anh ta ba mươi tuổi, cao,
mảnh khảnh. Không xấu lắm, Ellen nghĩ bụng, có vẻ nhút nhát và trịnh
trọng.
– Cô thật tốt bụng dành thời gian cho tôi, cô Dudasb. Hy vọng tôi không
làm phiền đến công việc của cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.