CÁT BỤI THỜI GIAN - Trang 139

– Hy vọng là sẽ làm ông vừa lòng. - Cô cười.
Nói chuyện với anh ta thật dễ dàng.
Không thể tin được, mình đang chơi đùa với em trai ông chủ lớn. Mình sẽ
kể cho ông bà già nghe.
Milo tỏ ra thích thú với công nhân và công việc của họ. Ellen dẫn anh qua
phân xưởng sản xuất bánh răng số tròn và dài. Cô đưa anh tới buồng tôi
luyện, nơi những bánh răng được đưa vào quá trình làm cứng, rồi tới phân
xưởng đóng gói, bộ phận vận chuyển ... và đến chỗ nào anh cũng tỏ ra xúc
động.
– Hoạt động ở đây thật là sôi nổi, phải không cô Dudash?
Anh ta là chủ mọi thứ ở đây thế mà cứ như một đứa trẻ nhút nhát. Có lẽ còn
có điều gì đó.
Tai nạn xảy ra chính trong khu lắp ráp. Một chiếc cẩu treo tự động phía trên
cao đang vận chuyển những thanh kim loại bỗng xảy ra trục trặc và một
tấm thép lao xuống. Milo Scott đứng chính xác ở vị trí tấm thép sẽ rơi
trúng. Ellen linh cảm thấy mối nguy, và không kịp suy nghĩ, cô xô anh sang
bên, còn mình thì không tránh kịp, bị thanh sắt quệt vào.
Cô tỉnh lại trong một phòng riêng tại bệnh viện, ngập trong hoa. Khi Ellen
mở mắt và nhìn quanh, cô nghĩ Giống như mình đã chết và đã được lên
thiên đàng Có hoa phong lan, hoa hồng, hoa loa kèn hoa cúc và cả những
loại hoa mà cô chưa từng biết đến.
Tay phải cô bị bó cứng, hai bên sườn bị băng bó chặt và hết sức đau đớn.
Một y tá bước vào:
– A, cô đã tỉnh rồi, cô Dudash. Để ôi báo bác sĩ.
– Tôi ... tôi ở đâu thế?
– Trung tâm Blake, một bệnh viện tư.
Ellen nhìn quanh căn phòng rộng. Mình làm sao mà thanh toán nổi viện phí
– Chúng tôi đang phải đối phó với những cú điện gọi tới cô – Điện nào?
– Báo chí đang tìm cách lọt vào phỏng vấn cô. Bạn bè gọi điện cho cô. Ông
Scott cũng gọi cho cô vài lần ...
– Ông ấy có sao không?
– Xin lỗi, cô hỏi sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.