CÁT BỤI THỜI GIAN - Trang 143

hứa với cô, cô sẽ không phải lo lắng gì về tiền viện phí. Nhưng việc trước
hết cần làm là cô phải vượt qua cuộc họp báo sắp tới. Chúng tôi muốn cô
tranh thủ được dịp may này, để ... - ông dừng lại, - tôi nói thực lòng. Công
việc của tôi là đảm bảo cho Scott Industries thoát được vụ này một cách tốt
đẹp.
– Tôi đoán vậy. Ông định nói rằng, sẽ là không hay lắm nếu tôi bảo là tôi
thực sự chẳng thích thú gì việc cứu ông Milo Scott. Nhưng chắc sẽ tốt hơn
nếu tôi nói vài điều, thí dụ như, tôi thích được làm việc cho công ty Scott
Industries tới mức khi Milo Scott lâm nguy, tôi biết tôi phải cứu lấy ông ấy
dù có nguy hiểm đến tính mạng mình, phải không?
– Phải.
– Cô cười:
– Được thôi, nếu giúp được ông. Nhưng tôi chỉ không muốn nói dối ông,
ông Norton. Tôi không hiểu cái gì lại xui khiến tôi làm điều này.
Norton cười đáp:
– Đó sẽ là bí mật của chúng ta. Tôi cho đám sư tử vào nhé.
Có tới hơn hai chục phóng viên từ các đài, báo và tạp chí. Đây chỉ là một
câu chuyện vớ vẩn, nhưng báo chí lại có ý khai thác đến tận cùng. Chuyện
một người làm thuê xinh đẹp liều thân cứu em trai của chủ mình chẳng phải
ngày nào cũng có, và sự thực anh ta, ngẫu nhiên lại là Milo Scott, chẳng
làm cho câu chuyện kém phần hấp dẫn chút nào.
– Thưa cô Dudash, khi nhìn thấy tấm sắt đang lao xuống chỗ mình, suy
nghĩ đầu tiên của cô là gì?
– Ellen nhìn sang Sam Norton và nói:
– Tôi nghĩ, phải cứu ông Scott, nghĩ sẽ không bao giờ tha thứ cho bản thân
nếu để ông ấy thiệt mạng, – Cuộc họp báo diễn ra trôi chảy. Khi Sam
Norton thấy Ellen đã có vẻ mệt mỏi, ông nói:
– Như vậy đó, thưa các ông, các bà. Xin cảm ơn các vị!
Họ kéo nhau đi khỏi. Ellen quay sang Sam Norton:
– Tôi đáp như vậy có được không?
– Cô thật vĩ đại. Thôi, bây giờ thì ngủ đi!
Giấc ngủ đến chập chờn. Cô mơ thấy mình đang ở bên tượng Nữ thần Tự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.