CÁT BỤI THỜI GIAN - Trang 187

Họ băng rừng trong đêm, ánh trăng bàng bạc xuyên qua kẽ lá. Họ tránh thị
trấn và những con đường chính, cảnh giác trước bất cứ một dấu hiệu nguy
hiểm nào. Jaime tránh xa Megan.Anh đi bên Felix chuyện trò về những
cuộc phiêu lưu đã qua, còn Megan thì thấy sự tò mò trong mình cứ lớn dần.
Cô chưa bao giờ biết một người nào như Jaime Miro, một con người đầy tự
tin.
Nếu có ai có thể đưa được mình tới Menđavia, Megan nghĩ bụng, thì Đó
chính là con người này.
Có những lúc Jaime thấy động lòng với bà sơ, thậm chí cả cảm giác mến
mộ bất đắc dĩ đối với cách xử sự của cô ta trong hành trình đầy gian khổ
này. Anh tự hỏi ba người bạn của anh lúc này đang xoay xở ra sao với
những con chiên kia của Chúa.
Ít nhất anh cũng còn Amparo Jiron. Đêm đến anh tìm thấy ở cô sự an ủi rất
lớn.
Cô ấy cũng hy sinh như mình vậy, Jaime nghĩ thầm. Thậm chí cô ấy còn
nhiều lý do hơn mình để mà căm ghét cái chính phủ này.
Cả gia đình Amparo bị quân đội quốc gia tàn sát. Cô phải tự chống chọi với
cuộc sống. Trong cô ẩn giấu một sự căm thù chết chóc.
Tới bình minh, họ đã ở gần Saiamanca, thành phố nằm hai bên bờ sông
Tormes.
Sinh viên từ khắp mọi mền đất nước đến Đây học đại học. - Felix giảng
giải cho Megan. - Đây chắc chắn là mảnh đất tất nhất Tây Ban Nha.
Jaime không nghe được câu chuyện của họ. Anh đang tập trung tính đường
đi nước bước tiếp theo. Nếu mình là kẻ đi săn, mình sẽ đặt bẫy ở Đâu nhỉ?
Anh quay sang Felix:
– Chúng ta sẽ vòng qua Saiamanca. Ngoài thành phố có một biệt thự.
Chúng ta sẽ nghỉ ở Đó.
Biệt thự này là một khu nhà trọ nhỏ nằm cách xa trục đường. Những bậc đá
dẫn đến mỗi hành lang đều có một hiệp sĩ thời cổ mặc bộ giáp sắt canh gác.
Đến trước lối vào, Jaime bảo hai người phụ nữ:
– Đợi Đây nhé.
Anh gật đầu ra hiệu cho Fehx Caprio, rồi họ biến mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.