CÁT BỤI THỜI GIAN - Trang 193

Phong cảnh Penaftel rất đẹp, nước từ trên cao đổ xuống dòng sông chảy
xiết, tạo nên những âm thanh dữ dội.
– Tôi muốn tắm một chút. - Lucia nói. Phải hàng năm rồi, kể từ lần cuối cô
được tắm.
Rubio Arzano ngạc nhiên nhìn cô:
– Ở Đây á?
Không, chàng ngốc ạ, ở Rome cơ.
– Vâng.
– Coi chừng nhé. Sau cơn mưa nước lớn lắm đấy.
– Không phải lo. Xin lỗi – Ồ vâng Tôi đi chỗ khác Đây, sơ bỏ quần áo ra đi
...
– Quanh đây thôi. Lucia nói nhanh. - Rừng núi thế này chắc hẳn nhiều thú
dữ.
Khi Lucia bắt đầu cởi đồ, Rubio nói mà không quay lại.
– Đừng ra xa quá. Con sông này nguy hiểm lắm đấy.
Lucia đặt cây thánh giá ở nơi có thể kiểm soát bằng mắt được. Không khí
trong lành buổi sớm được cảm nhận tuyệt vời trên tấm thân trần của cô. Cởi
xong đồ, cô khỏa nước bước xuống. Dòng nước mát lạnh và đầy sinh lực.
Cô quay lên, thấy Rubio vẫn đang nhẫn nại đi ra theo hướng khác, lưng vẫn
quay lại phía cô.
Lucia mỉm cười. Nếu là bất kỳ người đàn ông nào cô đã biết, thì chắc sẽ
đang hau háu nhìn.
Lucia bước ra sâu hơn, tránh những hòn đá nhọn, vừa té nước vào người
vừa cảm thấy nước như muốn lôi mình đi.
Cách Đó vài sải tay, một cây nhỏ đang bị nước cuốn phăng phăng. Lucia
quay nhìn và bỗng mất thăng bằng, trượt đi Cô hét lên, cảm thấy đầu mình
va mạnh vào đá.
Rublo quay ngoắt lại, kinh hoàng nhìn Lucia biến mất trong dòng nước
cuồn cuộn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.