CÁT BỤI THỜI GIAN - Trang 195

trên tầng hai nhà khách.
Acoca nói:
– Hạ sĩ, nghe tôi thật kỹ Đây. Tôi muốn anh đến Đó ngay lập tức và đứng
ngoài theo dõi có tên nào ra không? Tôi sẽ tới Đó khoảng một tiếng nữa.
Anh không được vào trong nhà khách. Không được để họ thấy. Rõ chưa?
– Rõ, thưa ngài. Tôi sẽ đi ngay. Hắn ngập ngừng. - Thưa đại tá ... còn
khoản tiền thưởng?
– Khi chúng tôi tóm được Miro thì nó là của anh.
– Cảm ơn đại tá, tôi rất ...
– Đi ngay!
– Rõ, thưa ngài!
Florian Santiago đặt ống nghe xuống. Hắn rất muốn gọi điện để báo tin vui
này cho người tình của mình, nhưng khoan đã, sẽ để cô ấy ngạc nhiên sau.
Còn bây giờ, hắn đang có việc phải làm.
Hắn gọi một cảnh sát trong phiên trực dậy:
– Ra bàn trực đi. Tôi có một việc phải giải quyết. Vài giờ nữa tôi sẽ về. Và
khi trở lại, ta sẽ là người giàu có, hắn nghĩ. Cái đầu tiên ta sẽ mua là chiếc
xe hơi Seat. Màu xanh. Không, có thể sẽ là màu trắng.
Đại tá Ramon Acoca đứng bất động, chỉ cho bộ óc làm việc. Lần này sẽ
không được có sai lầm nào. Nó sẽ là nước đi cuối cùng trong ván cờ giữa
hai đối thủ. Phải hết sức thận trọng. Chắc là Miro sẽ vô cùng cảnh giác
trước mọi dấu hiệu lạ.
Acoca gọi sĩ quan phụ tá của mình:
– Tôi có mặt, thưa đại tá!
– Chọn hai mươi tư tay súng cừ nhất, phải đảm bảo họ được trang bị toàn
súng tự động. Mười lăm phút nữa khởi hành đi Saiamanca.
– Rõ, thưa ngài!
Đại tá Acoca đã vạch ra xong kế hoạch cuộc tập kích. Một hàng rào cảnh
sát bao vây chặt biệt thự, hai mươi tư tay súng của hắn sẽ tiến nhanh và tiến
lặng lẽ.
Một cuộc công kích sấm chớp trước khi tên khủng bố có cơ hội đáp trả ...
Ta sẽ giết hết luôn khi chúng còn ngủ. Miro sẽ không có đường nào thoát

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.