CÁT BỤI THỜI GIAN - Trang 208

Sidney Sheldon

Cát Bụi Thời Gian

Chương 13

Ta sẽ giết nó. Ricardo nghĩ bụng. Ta sẽ tay không bóp chết nó, ném nó
xuống vực hoặc đơn giản là dùng súng bắn chết nó. Không, bóp chết mới
hả.
Sơ Graciela luôn làm cho anh lộn ruột. Không thể chịu đựng nổi cô:
Lúc đầu, khi Jaime Miro chỉ định tới kèm cô, Ricardo Meliado đã mừng
khấp khởi.
Phải, cô ấy là một tu sĩ, nhưng cũng là một sắc đẹp mê hồn trong tất cả
những vẻ đẹp anh đã từng để mắt đến. Anh sẽ tìm hiểu cô, tìm cho ra lý do
khiến cô quyết định nhốt kín cái vẻ đẹp tuyệt vời đó bên trong bốn bức
tường của tu viện cho đến hết đời. Dưới lần áo váy cô đang mặc, anh có thể
nhận rõ được những đường cong đầy gợi cảm của một thân xác đàn bà. Sẽ
có một chuyến đi thú vị đây, Ricardo bụng bảo dạ.
Nhưng mọi thứ đã đảo lộn hoàn toàn. Sơ Graciela từ chối bắt chuyện với
anh. Cô không nói một lời từ đầu cuộc hành trình và điều khiến Ricardo
hoàn toàn thất vọng là cô chẳng có vẻ gì giận dữ, sợ hãi hay lo âu. Không
gì cả. Cô thu mình vào một góc bí ẩn, tỏ ra chẳng có cảm xúc gì với anh
hoặc bất cứ cái gì quanh anh. Cô luôn giữ một khoảng cách nhất định. Họ
đi theo những con đường cát bụi nóng bỏng, bỏ lại sau những cánh đồng
lúa gợn sóng vàng rượi.
dưới nắng, những vườn quả ngát hương. Họ vòng qua những khu làng nhỏ
dọc con đường, băng qua biển hoa hướng dương với những khuôn mặt
vàng tươi xòe rộng về hướng mặt trời.
Khi qua con sông Morós, Ricardo hỏi:
– Sơ có muốn nghỉ một lát không?
Im lặng.
Họ đang đến gần Segovia trước khi đi tiếp hướng Đông Bắc tới vùng núi
Guadarlama tuyết phủ. Ricardo vẫn tiếp tục trò chuyện một cách lịch sự,
nhưng tuyệt vọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.