CÁT BỤI THỜI GIAN - Trang 235

Elien Scott tìm kiếm một đứa trẻ sinh ra cùng khoảng thời gian Đó.
Alan Tucker đứng dậy:
– Cảm ơn bà!
– Tạm biệt, Senor!
Bà già nhìn theo. Ông ấy thật là đáng mến và hào phóng biết bao. Năm
trăm đôla của ông ấy sẽ mua được nhiều thứ cho trại trẻ này. Và quý hóa
biết bao tờ séc một trăm ngàn đôla mà một bà quý phái tốt bụng gọi điện từ
New York đã gửi tới. Mười một tháng Mười chắc chắn là một ngày may
mắn cho trại trẻ của ta. Cảm tạ Người, lạy Chúa.
Alan Tucker gọi điện về.
– Vẫn chưa có tin gì đặc biệt, thưa bà Scott, có lẽ họ đang đi theo hướng
Bắc.
Theo như tôi biết, cô gái vẫn an toàn.
Giọng hắn thay đổi hẳn, Elien Scott nghĩ. Mối nguy hiểm đã qua.Vậy là
hắn đã tới trại mồ côi. Giờ thì hắn lại trở về là người làm thuê. Sau khi tìm
ra Patricia thì cả điều đó cũng sẽ thay đổi.
– Gọi lại vào ngày mai.
– Vâng, thưa bà Scott.
***
Hãy cứu vớt con, hỡi đức Chúa trời, vì Người là nơi con ẩn náu. Hãy ở bên
con, Chúa anh linh, con không thể thiếu Người con yêu. Ôi, đức Chúa, sức
mạnh của con ...
Sơ Megan liếc Felix Carpio và thấy anh đang nhìn cô, vẻ mặt lo lắng.
Cô ấy thực sự sợ hãi, anh nghĩ Kể từ lúc bắt đầu cuộc hành trình, anh đã
thấy được sự lo sợ sâu sắc trong Megan. Tất nhiên thế cũng là bình thường.
Cô ta bị khóa chặt trong tu viện, chỉ có Chúa mới biết bao nhiêu năm, giờ
đột nhiên bị ném vào một thế giới xa lạ,lại trong một tình huống khủng
khiếp. Bọn mình phải hết sức tế nhị với cô gái khốn khổ này.
Đúng là sơ Megan lo sợ. Cô liên tục cầu kinh ngay từ lúc rời tu viện.
Hãy tha thứ cho con, hỡi đức Chúa, vì con yêu thích sự xạo động đang đến
với con và con biết như thế là xấu xa.
Nhưng dẫu có cầu kinh đến Đâu, sơ Megan cũng không ngăn được ý nghĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.