CÁT BỤI THỜI GIAN - Trang 234

tháng Mười. Megan nằm trong viện mười ngày. Như thế cô ta sẽ được
mang tới trại trẻ vào khoảng mười một tháng Mười.
Mercedes Angeles trở lại phòng với tập hồ sơ trên tay. Bà tự hào nói:
– Tôi đã tìm được nó.
Aian Tucker phải nén lòng lắm mới không giật nó khỏi tay bà. Ông lịch sự
hỏi:
– Tôi xin được phép xem?
– Tất nhiên rồi. Ông tốt bụng biết bao. - Bà già nheo mắt. - Tôi hy vọng
ông sẽ không nói ra với ai. Đúng ra là tôi không được làm thế này.
– Đó sẽ là bí mật của chúng ta, thưa bà.
Bà già trao cho Tucker tập hồ sơ.
Ông hít sâu một hơi và mở ra. Ở trên cùng có dòng chữ:
“MEGAN. GÁI.
KHÔNG CHA MẸ” và tiếp theo là ngày tiếp nhận:
Nhưng có một sai sót nhỏ.
– Ô đây sao lại viết là Megan được đưa tới đây vào ngày mười bốn tháng
Sáu năm một ngàn chín trăm bốn mươi tám, thưa bà?
– Vâng, Senor!
– Không thể như thế được!- Tucker gần như hét lên. - Máy bay rơi vào
mồng một tháng Mười, bốn tháng sau đó.
Nét mặt bà già bỗng bối rối.
– Không thể cái gì, thưa ông. Tôi không hiểu.
Ai ... ai giữ hồ sơ này?
– Tôi. Khi đứa bé được đưa tới đây, tôi đề ngày tháng vào đó, cùng bất cứ
thông tin gì mà tôi được biết.
Giấc mộng của ông đang tan chảy.
– Bà không nhầm chứ? Về cái ngày, tôi định nói ... liệu nó có thể là mùng
mười hay mười một tháng Mười không?
– Thưa ông! - Bà già mang vẻ phẫn nộ. - Tôi phân biệt được sự khác nhau
giữa mười bốn tháng Sáu và mười một tháng Mười.
Thế là hết. Ông đã xây mộng ước trên một cơ sở quá mỏng manh. Vậy là
Patricia Scott thực sự đã chết trong tai nạn máy bay. Chỉ là ngẫu nhiên mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.