CÁT BỤI THỜI GIAN - Trang 233

Tim Tucker ngừng đập. Đáng lẽ ta phải mang theo máy để chụp ảnh hồ sơ.
không sao, ta sẽ mang đi photo sau.
– Tôi có thể được xem qua nó một chút, thưa bà?
Bà già nhíu mày.
– Tôi không biết:
Hồ sơ của chúng tôi là bí mật và ...
– Tất nhiên thế, - Tucker nói êm ái, - mà chắc chắn tôi tôn trọng điều đó.
Bà nói bà yêu quý Megan bé bỏng và tôi cũng biết bà sẵn sàng làm bất cứ
điều gì có thể để giúp đỡ cô bé. Vâng, đó là lý do tôi xin gặp bà. Tôi có vài
tin vui cho cô gái đó.
– Và vì thế, ông cần biết cái ngày con bé được mang tới đây?
Ông nói liến thoắng:
– Như thế tôi sẽ có bằng chứng để khẳng định cô ấy đúng là người tôi tìm.
Cha cô ta mất đi để lại cho con gái một gia sản nho nhỏ và tôi muốn đảm
bảo rằng cô ấy được hưởng nó.
Bà già gật gù, vẻ hiểu biết.
– Tôi hiểu.
Tucker rút một xấp tiền từ túi ra.
– Và để bày tỏ lòng cảm kích của tôi trước bà, tôi xin được đóng góp một
trăm đôla vào trại trẻ này.
Bà nhìn xấp tiền, trên mặt thoáng nét ngờ vực.
Tucker lôi ra một xấp nữa.
– Hai trăm đây.
Bà nhíu mày.
– Phải rồi. Năm trăm.
Mercedes Angeles tươi cười.
– Ông thật là hào phóng, thưa ông, tôi sẽ đi lấy ngay.
Tóm được rồi, Tucker hân hoan. Chúa Giêsu ơi, tôi đã tóm được nó rồi. Mụ
ta đã đánh cắp Scott Inđustries cho riêng mình. Nếu cái phần Đó không
phải dành cho mình thì con bé đã biến mất với tập hồ sơ này rồi.
Một khi ông đối mặt Elien Scott cùng với bằng chứng này, bà ta sẽ không
còn cách nào chối cãi được. Tai nạn máy bay xảy ra vào ngày mùng một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.