CÁT BỤI THỜI GIAN - Trang 231

ông cần tìm đã xảy ra hai mươi tám năm về trước. Biết bao nước đã qua
cầu.
Không gì có thể ngăn được một khi ta đã đến gần tới đích. Tucker nghĩ.
Phải có một hồ sơ về con bé ở đâu đó.
Phải rồi, vẫn còn một nơi nữa để tìm trại trẻ mồ côi.
Ngày nào ông ta cũng báo cáo với Elien Scott.
Bất cứ tình hình gì cũng phải báo tôi ngay. Tôi muốn biết, ngay lập tức, khi
tìm thấy cô ta.
Alan Tucker lấy làm lạ về sự khẩn cấp trong giọng nói của bà. Nhất là khi
bà gằn giọng:
Ngay-Lập-Tức!
Bà ta dường như đang hết sức vội vã tìm một điều gì Đó đã xảy ra ngần ấy
năm về trước. Sao thế nhỉ? Tạm gác đấy. Trước hết ta phải có được một
bằng chứng ta đang cần.
Ngay sáng hôm sau, Aian Tucker đến trại mồ côi. Ông nhìn quanh căn
phòng lớn ảm đạm nơi một nhóm trẻ đang chơi ồn ào, chí chóe và nghĩ:
Đây là cái nơi mà người thừa kế của triều đại Scott đã lớn lên trong khi con
quỷ cái ở New York kia lại nắm tất cả tiền của và quyền lực. Phải, bà ta sắp
phải san sẻ với kẻ trung thành này. Vâng, thưa các vị, hai chúng tôi sẽ tạo
nên một tổ hợp vĩ đại, Elien Scott và tôi.
Một phụ nữ trẻ tới chỗ ông và hỏi:
– Chúng tôi có thể giúp gì cho ông, thưa ông?
Ông cười. Có đấy, cô có thể giúp tôi được cả tỷ đô-la.
– Tôi muốn được gặp bất cứ ai là phụ trách ở đây.
– Vậy là bà Angeles.
– Bà ấy có đây không?
– Vâng, Senor. Tôi sẽ dẫn ông tới gặp bà ấy.
Ông theo người thiếu phụ qua hành lang, rồi đến một phòng nhỏ ở cuối tòa
nhà.
– Mời vào!
Aian Tucker bước vào phòng. Người đàn bà ngồi sau bàn khoảng tám mươi
tuổi. Một thời hẳn bà khá là to cao, nhưng dáng vóc vạm vỡ giờ đây đã teo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.