CÁT BỤI THỜI GIAN - Trang 270

bọn đang bị đe dọa. Có thể Amparo cần đến ta. Megan nghĩ. Cô bước ra
phòng khách nhưng bỗng dừng chân khi nghe một giọng bên trong vọng ra
Jaime vừa đi xong. Anh ta sẽ ngồi trên chiếc ghế băng ở quảng trường
trung tâm. Anh ta đội tóc và mang râu giả. Người của ông sẽ nhận ra anh ta
không khó khăn gì.
Megan đứng đó toàn thân tê liệt – Anh ta vừa đi, khoảng mười lăm phút
nữa thì tới đó.
Megan lắng nghe, lòng hoảng sợ.
Xin ngài nhớ cho thỏa thuận của chúng ta, thưa đại tá - Amparo nói vào
máy.
– Ngài đã hứa không giết anh ấy.
Megan lùi vào hành lang. Tâm tư cô rối bời. Như vậy, Amparo là tên phản
bội. Nó đã đưa Jaime vào bẫy.
Rón rén lùi lại để Amparo không phát hiện ra. Megan quay lưng và chạy ra
cửa sau. Cô không biết mình sẽ giúp Jaime bằng cách nào. Cô chỉ biết rằng
phải làm một cái gì đó. Cô ra khỏi cổng và lao thẳng về phía trung tâm thị
trấn mà không biết rằng đã làm mọi người chú ý đến mình. Ôi lạy Chúa.
Hãy cho con tới kịp. - Cô cầu nguyện.
Quãng đường tới quảng trường trung tâm thật dễ dàng, hàng cây cao vút
tỏa bóng mát, nhưng Jaime không nhận thấy gì xung quanh. Anh đang nghĩ
về Felix. Anh coi Felix như một người em, đã đành cho cậu ta toàn bộ lòng
tin.
Điều gì biến cậu ta thành kẻ phản bội, sẵn sàng bán rẻ người thân của
mình? Có thể người của Paco sẽ đem tới lời giải thích. Tại sao Paco lại
không thể nói qua điện thoại? Jaime tự hỏi.
Anh tiến gần đến quảng trường thị trấn, ở chính giữa có một đài phun nước
và những cây cổ thụ xòe rộng các tán lá ra xung quanh. Một đám trẻ đang
chơi đuổi bắt. Hai cụ già đang chơi bài. Sáu bảy người đàn ông đang ngồi
rải rác trên các ghế băng sưởi nắng, đọc sách, ngủ gà ngủ gật, hay cho chim
bồ câu ăn.
Jaime sang đường, thong thả bước theo lối nhỏ, rồi ngồi xuống một chiếc
ghế băng. Anh nhìn vào đồng hồ của mình đúng lúc đồng hồ trên tháp bắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.