CÁT BỤI THỜI GIAN - Trang 281

mình?
Đại tá Acoca đang đọc một báo cáo của viên phụ tá.
– Ta đã phát hiện ra bọn chúng gần một giờ trước đây tại rạp xiếc. Tới lúc
chúng tôi kịp phong tỏa thì chúng đã đi khỏi. Chúng đi trên chiếc xe tải
màu xanh và trắng. Ngài nói đúng, thưa đại tá. Chúng đi về hướng
Mendavia.
Thế là ván cờ đã kết thúc, Acoca nghĩ. Cuộc săn đuổi đã tỏ ra rất lý thú và
ý cũng phải thừa nhận rằng Jaime Miro là một đối thủ xứng đáng. Bây giờ
thì Opus Mundo sẽ có những kế hoạch lớn hơn cho ta.
Qua chiếc ống nhòm Zeiss có sức phóng to, Acoca theo dõi chiếc xe tải
màu xanh, trắng xuất hiện trên đỉnh một quả đồi và hướng về tu viện phía
dưới.
Những tốp lính trang bị mạnh ẩn kín trong rừng cây hai bên đường và cả
xung quanh tu viện, Không cho phép bất cứ kẻ nào có thể thoát được.
Khi chiếc xe đến cổng tu viện và phanh lại, đại tá Acoca gào vào máy nói:
– Tấn công! Nào!
Ý đồ được thực hiện hoàn hảo. Hai trung đội lính lăm lăm súng tự động
nhào vào vị trí, chặn đường và bao vây chiếc xe. Acoca đứng nhìn quang
cảnh một giây, thưởng thức khoảnh khắc vinh quang của mình. Rồi hắn từ
từ tiếp cận chiếc xe, súng lăm lăm trong tay.
Các anh đã bị bao vây. - Hắn gọi to. - Các anh không thể thoát được. Giơ
tay lên và ra khỏi xe. Từng người một. Nếu chống cự, tất cả các anh sẽ
chết.
Một lúc lâu im lặng, rồi cánh cửa xe từ từ mở ra, rồi ba người đàn ông, ba
phụ nữ chui ra, run rẩy, hai tay giơ cao quá đầu. Tất cả đều là người lạ.
***
Cao cao trên quả đồi phía trên tu viện, Jaime và cả nhóm quan sát Acoca
cùng bọn lính tiến đến chiếc xe. Họ nhìn thấy hành khách ra khỏi xe, tay
giơ cao và dõi theo quang cảnh diễn ra như một vở kịch câm.
Jaime thấy hình như mình nghe được cuộc đối thoại:
– Các người là ai?
– Chúng tôi là người của một khách sạn ngoại ô Logrono.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.