CÁT BỤI THỜI GIAN - Trang 304

Bọn lính của Acoca và tên tu sĩ giả ... Jaime Miro và Theresa cùng cây
thánh giá bằng vàng ... và Rubio Arzano. Hơn tất cả là Rubio thân yêu, đã
bao lần anh liều mình vì cô? Anh cứu cô thoát khỏi bọn lính trong khu rừng
... thoát khỏi dòng nước giận dữ ở thác nước ... thoát khỏi bọn người ở quán
ăn tại Duero. Chỉ nghĩ đến Rubio đã đủ sưởi ấm lòng cô.
Lucia quay về khách sạn và nhấc máy điện thoại, nóng lòng chờ tiếng nói
đầu dây.
Sẽ phải có một công việc gì đấy cho anh chàng ởRio. Việc gì nhỉ Anh ấy có
thể làm gì? Chắc chắn anh ấy sẽ muốn mua một nông trại ở đó. Vậy mình
có thể làm gì được?
– Xin cho biết số máy? - Giọng người ở tổng đài vang lên.
Lucia ngồi đó nhìn qua cửa sổ tới dãy núi Alpes tuyết phủ. Chúng ta có hai
cuộc sống khác nhau. Rubio và ta, hai kẻ sống trong hai thế giới xa lạ với
nhau.
Ta là con gái của Angelo Carmine.
– Xin cho hay số máy?
Anh ấy là nông dân. đó là cái mà anh ấy yêu. Làm sao kéo anh ấy ra khỏi
tình yêu Đó được Mình không thể làm như vậy với anh ấy.
– Tôi có thể giúp được gì không? - Giọng nói trong máy có vẻ thiếu kiên
nhẫn.
– Không ... không ... Cảm ơn. - Lucia đáp chậm rãi, rồi cô đặt máy xuống.
Sáng hôm sau, Lucia đáp chuyến bay của Thụy Sĩ đi Rio.h Cô đi một mình.
***
Cuộc gặp được bố trí tại một phòng khách sang trọng trong nhà Ellen Scott.
Bà đi tới đi lui, nóng lòng chờ đợi Alan Tucker đưa cô gái đến. Không.
Không phải một cô gái. Một phụ nữ. Một nữ tu. Cô ta nom sẽ ra sao? Cuộc
sống đã làm gì cô ấy? Mình đã làm gì con bé?
Một người hầu đi vào phòng:
– Thưa bà, khách của bà đã tới.
– Bà hít sâu một hơi:
– Cho họ vào!
– Một lát sau, Megan và Alan Tucker bước vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.