CÁT BỤI THỜI GIAN - Trang 318

cô Scott Không.
Hôm nay là một ngày rất đặc biệt. Chúng tôi đã mất nhiều năm để bắt được
người mà cô muốn gặp. Vì thế, hôm nay là ngày của luật lệ và qui định.
Người gặp Jaime Miro sẽ là Chúa của hắn, nếu hắn có Chúa.
Megan nhìn hắn, nét mặt thiểu não:
– Tôi có thể ... nhìn anh ta một lúc, có được không?
Một người trong số quản giáo lúc đó xúc động trước sự đau đớn trên mặt
Megan đã định can thiệp vào câu chuyện, rồi lại thôi.
– Rất đáng tiếc. Không thể được! - Giám thị Fuente nói.
– Tôi gửi anh ta vài dòng có được không? Giọng cô nấc lên.
– Cô sẽ gửi điện cho một cái xác chết. - Hắn nhìn đồng hồ. - Hắn còn sống
chưa đầy một tiếng nữa.
– Nhưng anh ấy đang kháng án. Không phải là một Hội đồng thẩm phán
đang họp để quyết định ...
– Họ đã bỏ phiếu chống. Tôi đã nhận được quyết định của họ mười lăm
phút trước đây. Đơn kháng án của Miro đã bị bác. Sự hành quyết sẽ diễn ra.
Thôi, nếu cô thứ lỗi. Hắn đứng dậy, những người khác cũng đứng đậy theo.
Megan nhìn những bộ mặt lạnh lùng quanh phòng, rùng mình.
– Cầu Chúa rủ lòng thương cho các ông. - Cô nói.
Họ im lặng nhìn theo khi cô chạy ra khỏi phòng.
Mười phút trước giờ trưa, cánh cửa xà lim Miro được mở ra. Giám thị
Fuente cùng hai trợ thủ của hắn, Moiines và Arango cùng bác sĩ Miguel
Anuncion bước vào xà lim. Bốn người lính cầm súng đứng theo dõi ngoài
hành lang.
– Đến giờ rồi - Giám thị nói.
Jaime nhổm dậy khỏi giường. Chân và tay anh đều bị cùm.
– Tôi đang nghĩ các ông tới chậm.
Vẻ đàng hoàng của anh khiến cho giám thị Fuente không thể không cảm
thấy kính phục.
Nếu ở thời điểm khác, trong những hoàn cảnh khác, có thể chúng ta đã là
bạn bè, hắn nghĩ bụng.
Jaime bước ra hành lang vắng lặng, mỗi cử động đều khó khăn vì xiềng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.