CÁT BỤI THỜI GIAN - Trang 80

– Cô định ... cái đó?
– Hơn tất cả những gì em đã định trong cuộc đời. Đó là lý do hôm nay em
tới đây. Để chứng tỏ với anh rằng em là của anh, và không phải chỉ bằng
lời.
Ngón tay cô lần nhẹ trên vai và khoảnh khắc sau chiếc váy đã nằm trên sàn.
Cô hoàn toàn khỏa thân.
– Anh tin em chứ?
Chúa ơi, cô ta đẹp biết bao.
– Bây giờ anh tin rồi. - Giọng hắn khàn khàn.
Lucia tiến sát hắn, da thịt cô cọ vào người hắn.
– Cởi ra anh, nhanh lên nào? -Cô thì thầm.
Cô nhìn Patas cởi quần áo rồi ngoan ngoãn đi theo khi hắn cầm lấy tay cô
dẫn tới chiếc giường trong góc phòng. Hắn đè nghiến cô xuống và leo phắt
lên cô, mặt hắn nở nụ cười kiêu ngạo.
– Giống như thời xưa vậy. - Hắn nói giọng tự mãn. - Em không thể quên
anh được, phải không?
– Vâng, - Lucia thì thầm bên tai hắn. - Thế anh có biết tại sao em không thể
quên được anh không?
– Không, em yêu. Nói anh nghe nào?
– Bởi vì em là người Sicily, như cha em vậy.
Cô với tay ra sau gáy, gỡ chiếc trâm cài tóc dài và nhọn.
Benito Patas thấy đột ngột nhói đau bên sườn bèn há miệng như muốn kêu
lên, nhưng Lucia đã kề miệng hôn hắn âu yếm và khi người Benito cong
lên, quằn quại trên người cô thì ...
Vài phút sau cô đã mặc xong quần áo, cài trâm lại vào tóc Benito nằm yên
dưới chiếc chăn mỏng, mắt nhắm nghiền. Lucia gõ cửa và mỉm cười với
người cai ngục tới mở cho cô, thì thầm:
– Anh ấy ngủ!
Viên cai ngục nhìn cô gái trẻ đẹp, mỉm cười:
– Chắc hẳn cô đã vắt kiệt hắn.
– Tội hy vọng thế. - Lucia đáp.
Sự mạo hiểm tài tình của cô gái trẻ, đẹp trong hai vụ trả thù làm xôn xao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.