CÁT BỤI THỜI GIAN - Trang 82

chiếu.
– Chúng tôi sẽ thu xếp.
Hai mươi tư giờ sau, Lucia ngắm tấm ảnh mới chụp của mình trong hộ
chiếu mang tên Lucia Roma.
– Cô sẽ đi đâu?
– Cha cháu có một người bạn bên Pháp có thể giúp cháu được.
– Có cần tôi đi cùng tới biên giới ... - Salvatore nói.
Cả hai đều biết điều đó nguy hiểm như thế nào.
– Thôi ạ, chú Salvatore, chú giúp cháu thế là đủ.
Sáng hôm sau Salvatore Giuseppe thuê một chiếc Fiat dưới cái tên Lucia
Roma và đưa cô chìa khóa xe.
– Cẩn thận nhé. - Ông lo lắng dặn dò.
– Chú đừng lo. Cháu sinh ra dưới ngôi sao may mắn mà.
Chẳng phải cha cô đã nói thế sao Tại biên giới Ý - Pháp, các xe con sắp
thành hàng dài chậm chạp nhích lên đợi đến lượt làm thủ tục vào đất Pháp.
Càng tiến gần tới trạm kiểm soát Lucia càng thấy sợ hãi. Họ đang bủa lưới
tìm bắt cô ở mọi điểm ra. Nếu họ tóm được, Lucia hiểu, cô chỉ có một mức
án duy nhất là ngồi tù tới hết đời. Ta sẽ tự sát trước. Lucia nghĩ.
Cô tiến tới người sĩ quan cửa khẩu.
– Hộ chiếu, thưa bà?
Lucia đưa cho anh ta. Người sĩ quan nhận hộ chiếu và mở ra, rồi liếc nhìn
Lụcia. Cô nhận thấy nét bối rối trong cặp mắt anh ta. Viên sĩ quan nhìn hộ
chiếu, rồi ngẩng lên nhìn cô, lần này thì kỹ hơn nhiều. Lucia thấy người
mình như tan ra.
– Bà là Lucia Carmine.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.