CÁT BỤI THỜI GIAN - Trang 92

bản đồ, rồi quay sang Rubio, một người đàn ông cao lớn ưa nhìn. - Cậu đi
đường này tới Olmedo, lên Penafiel rồi Randa de Duero.
Rubio gật đầu.
Jaime Miro nhìn Ricardo Mellado, một trong số hai người mặt mày bầm
tím.
– Ricardo, cậu tới Sêgovia, rồi theo đường nối tới Cerezo de Abazo, rồi tới
Soria. Chúng ta sẽ gặp lại tại Logrono. - Anh ta cất tấm bản đồ đi. - Từ đây
đến Logrono là hai trăm mười cây số. - Anh ta nhẩm tính. - Sau bảy ngày
nữa chúng ta sẽ gặp nhau ở đó. Nhớ tránh xa các đường chính.
– Gặp nhau tại chỗ nào ở Logrono? - Felix hỏi.
– Đoàn xiếc Nhật Bản sẽ biểu diễn ở Logrono tuần tới - Ricardo nói.
– Tốt lắm. Ta sẽ gặp nhau ở đó vào buổi biểu diễn.
Các tu sĩ sẽ đi như thế nào? - Felix Carpio lên tiếng.
– Ta phải chia họ ra.
Đã đến lúc phải ngăn họ lại, Lucia quyết định.
– Thưa các ông. Nếu bọn lính đang tìm bắt các ông, thì chúng tôi sẽ đi
đường khác cho an toàn.
– Nhưng chúng tôi thì không để như vậy được, thưa sơ Jaime nói. - Các sơ
đã biết kế hoạch của chúng tôi.
– Hơn nữa, - người mang tên Rubio nói thêm. - Các sơ không có cơ hội nào
đâu. Chúng tôi thuộc vùng này. Chúng tôi là người Basque và những người
ở miền Bắc là bạn bè chúng tôi cả. Họ sẽ giúp chúng ta, che giấu ta khỏi
bọn lính quốc gia. Các sơ sẽ không bao giờ đi được Mendavia, nếu tự đi.
Ta không định tới Menđavia, ngốc ạ – Thôi được, lên đường đi. Tôi muốn
chúng ta phải xa khỏi đây trước bình minh. - Jalme Miro vẫn cáu kỉnh.
Sơ Megan lặng lẽ nghe người đàn ông đang ra lệnh. Anh ta có vẻ ngạo mạn
và xấc xược, song ở con người này cũng toát ra một uy lực mạnh mẽ.
Jaime nhìn sang Theresa và chỉ vào Tomas Sanzuro cùng Rubio.
– Họ sẽ lo cho bà.
– Chúa lo cho tôi. - Sơ Theresa nói.
– Rõ. Nên các bà mới tới đây được. - Jaime đáp cộc lốc.
Rubino bước tới Theresa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.