CÁT BỤI THỜI GIAN - Trang 93

– Rubio Arzano xin được phục vụ sơ. Gọi sơ là gì đây.
– Tôi là sơ Theresa.
Rất nhanh Lucia lên tiếng:
– Tôi sẽ đi cùng Theresa. - Bất cứ giá nào cô cũng không để họ chia rẽ
mình với cây thánh giá vàng.
– Cũng được. - Jaime gật đầu, anh ta chỉ tay vào Graciela. - Ricardo, cậu
nhận sơ này.
Ricardo Mellado gật đầu.
– Được thôi.
Người đàn bà mà Jaime phái đi trinh thám đã trở lại.
– Không có gì. - Cô nói.
– Tốt. - Jaime nhìn Megan. - Sơ sẽ đi với chúng tôi.
Megan gật đầu. Cô thấy thích con người này. Người phụ nữ cũng có cái gì
đó kích thích sự hiếu kỳ. Nước da sẫm, cái nhìn dữ tợn và những nét cú vọ
của loài thú ăn thịt, miệng như một vết thương nhỏ.Ở cô ta toát ra một dục
tính mãnh liệt.
Người phụ nữ bước đến bên Megan.
– Tôi là Amparo Jiron. Sơ cứ ngậm tiếng lại thì sẽ không có chuyện gì
phiền phức.
Jaime nói với mọi người.
– Đi thôi nào. Đến Logrono trong bảy ngày. Không rời mắt khỏi các bà sơ.
Sơ Theresa và Rubio Arzano bắt đầu đi xuống con đường nhỏ. Lucia vội vã
theo sau. Cô đã thấy tấm bản đồ mà Rubio Arzano đeo sau lưng. Ta sẽ lấy
nó, Lucia quyết định, vào lúc hắn ngủ.
Cuộc hành trình xuyên Tây Ban Nha bắt đầu.
***
Miguel Carrillo choáng váng.
Sự thật là Miguel carrilo hết sức choáng váng. Đó không phải một ngày tốt
đẹp với hắn. Buổi sáng bắt đầu tuyệt vời biết bao khi hắn vớ được mấy nữ
tu và đánh lừa được họ rằng mình cũng là một tu sĩ. Khi cạm bẫy sập thì
cũng là lúc hắn bị đánh bất tỉnh, tay chân bị trói gô còng queo dưới sàn cửa
hiệu trang phục.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.