CẬU ẤY ĐI TIẾT THANH MINH BÊN CẠNH MỘ CỦA TÔI - Trang 38

loé lên trong đầu.

Không biết bao nhiêu lần tôi có suy nghĩ muốn đi theo đối phương.

Suy nghĩ đó lởn vởn trong đầu tôi một lúc. Nhưng rồi tôi chưa bao giờ

làm thật sự. Việc đi theo một người về tận nhà trong khi chỉ gặp nhau mỗi
năm một ngày có vẻ không hay cho lắm.

Y hệt mấy người yêu đơn phương người ta rồi bám theo về tận nhà.

Lại còn ở lỳ ở đó mà không xin phép bố mẹ, nhìn thế nào cũng giống mấy
tên biến thái.

Với lại trước đây tôi chưa từng ngồi xe cộ từ lúc làm linh hồn bao giờ.

Cho nên không dám chắc có thể ngồi được hay không, ngay cả lúc chạm
vào đồ vật hay con người còn bị xuyên qua mà.

Dù rằng niềm hi vọng gặp lại đối phương gần như chẳng còn lại gì tựa

như ngọn lửa sắp vụt tắt, dẫu vậy tôi vẫn ngồi đợi một cách bình thản.

Cho đến khi mùa Thanh minh kết thúc, không còn bất kì ai lui tới

nghĩa địa này nữa.

Tôi vẫn nuôi hi vọng rằng đối phương sẽ đến thăm mình.

........................................................................

...............................................

..............

Tôi tự an ủi bản thân để tĩnh tâm lại. Khả năng cao là gia đình của cậu

ấy bận việc thế nên dù cảm thấy hơi thất vọng, tôi vẫn cố gắng trở về vị trí
cũ nhanh nhất có thể.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.