CẬU ẤY ĐI TIẾT THANH MINH BÊN CẠNH MỘ CỦA TÔI - Trang 90

"Tối qua em đi đâu thế?" Tôi hỏi đối phương vì không thể kiềm nén

thêm sự tò mò. Thật ra tôi định là sẽ không hỏi gì hết, nhưng mà...Tôi nhìn
tình trạng quần áo nhăm nhúm của đối phương và vết tát còn rướm máu
trên má.

Đầu tôi xoay mòng mòng một lúc lâu, không nghĩ ra gì hết ngoài việc

Tun đi ăn cùng con gái rồi bị tát...Hoặc có thể là chuyện gì đó tệ hơn thế.

Nhưng điều khiến tôi giật mình với tình trạng của người trước mặt là

vì tôi nghĩ Tun không giống loại người cặp kè với con gái đến tận nửa đêm
vẫn chưa về phòng.

"Không có gì đâu ạ." Tun nói trong lúc đứng thẳng dậy. Ban đầu tôi

còn định bắt lỗi đối phương giống như cậu ấy từng bắt lỗi tôi. Nhưng trông
sắc mặt Tun vẫn bình thản, không có gì thay đổi. Giống như thể chuyện tối
qua không về nhà rồi có vết tát trên mặt là một chuyện hết sức bình thường.
"Em chỉ thấy hơi mệt thôi. Dù sao thì... để em đi tắm cái đã."

Tôi ừ hử đồng ý trong cổ họng rồi ngồi xuống sofa. Sau đó dõi mắt

theo bóng lưng Tun đi vào trong phòng riêng. Là một khoảng thời gian rất
lâu trước khi tôi thả lỏng người rồi di chuyển ánh nhìn về lại phía trước
mặt.

Nhưng ngay khi nhìn thấy đồ vật ở trước mặt tôi liền câm nín.

Tôi ngồi dậy trước khi bước tới chạm thử vào cái bảng...Ừm, không

phải. Nó giống màn hình thì đúng hơn. Tay tôi lỡ đụng phải cái đó với một
sự hiếu kỳ và càng hiếu kỳ hơn cả khi thấy nó cong cong gần giống hình
chữ U.

Tôi nhịn không nổi mà hít vào.

Đã bao lâu rồi tôi không nhìn thấy những thứ đồ công nghệ như thế

này? Lâu lắm rồi. Tất cả thay đổi nhiều đến mức tôi đã tụt hậu hơn so với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.