CẬU BÉ HỌC VIỆC VÀ THẦY TRỪ TÀ - TẬP 2 - Trang 209

Chương 19

THẠCH MỘ

L

úc này là ban ngày nên sẽ chẳng có mối đe dọa trực tiếp nào từ Quỷ Độc.

Cũng như bao giống loài của bóng tối, hắn đang phải ẩn náu dưới lòng đất.
Và khi Alice bị bịt mắt bịt tai như thế này rồi, hắn sẽ không còn có thể nhìn
qua mắt cô ấy hay lắng nghe những gì chúng tôi trao đổi. Hắn sẽ không biết
chúng tôi đang ở đâu.

Tôi từng nghĩ sẽ phải có thêm một ngày cuốc bộ vất vả nữa và thắc mắc

không biết liệu chúng tôi có đến được Heysham trước khi tối trời hay không.
Nhưng ngạc nhiên làm sao là Thầy Trừ Tà đã đưa chúng tôi ngược lên một
đường mòn dẫn đến một nông trại và đứng chờ ngoài cổng, đám chó sủa inh
ỏi đinh tai nhức óc, trong khi một lão nông khập khiễng chống gậy đi đến.
Trên mặt ông ta lộ rõ vẻ lo lắng.

“Tôi xin lỗi,” ông ta rên rỉ. “Tôi thật sự xin lỗi, nhưng chẳng có gì thay

đổi cả. Nếu có thì tôi đã đưa cho ông rồi.”

Hình như năm năm trước Thầy Trừ Tà đã giúp diệt trừ một ông kẹ quấy

phá khỏi nông trại của ông già này và thầy vẫn chưa được trả công. Giờ thì
thầy tôi muốn được trả công nhưng không phải bằng tiền.

Trong vòng nửa tiếng, chúng tôi đã ngồi trên cỗ xe do một trong những

con ngựa thồ to lớn nhất mà tôi từng thấy kéo; ngồi đánh xe là con trai của
lão nông nọ. Thoạt đầu, trước khi khởi hành, anh ta đã nhìn vào Alice đang
bị bịt mắt, vẻ mặt hoang mang không hiểu.

“Thôi ngay cái trò trố mắt nhìn con bé mà tập trung vào việc của anh đi!”

Thầy Trừ Tà nạt um lên làm anh chàng vội vã nhìn đi chỗ khác. Có vẻ anh ta
rất vui khi chở chúng tôi đi, mừng vì được thoát khỏi công việc đồng áng
thường ngày trong vài tiếng đồng hồ, và chẳng mấy chốc chúng tôi đã men
theo những con đường tắt, đi qua khu vực Đông Caster. Thầy Trừ Tà bắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.