CẬU BÉ HỌC VIỆC VÀ THẦY TRỪ TÀ - TẬP 2 - Trang 224

Chương 20

THƯ CỦA MẸ

T

ôi để cho cỗ xe gần khuất dạng rồi mới bắt đầu chạy đuổi theo, từng hơi

thở nấc nghẹn trong họng. Tôi không biết mình sẽ làm gì nhưng tôi không
chịu nổi cái ý nghĩ bày ra trước mặt. Thầy Trừ Tà dường như đã chấp nhận
sự thực là mình sẽ chết còn Alice thậm chí chẳng biết chuyện gì sắp xảy đến
với mình.

Lẽ ra rủi ro tôi bị trông thấy là không cao – mưa thì như đang trút nước

còn đám mây đen trên kia lại càng khiến cho bầu trời tối đen gần như nửa
đêm. Nhưng các giác quan của Thầy Trừ Tà rất nhạy, và nếu tôi đến quá gần
thầy sẽ phát giác ngay. Thế nên tôi lúc chạy lúc bước, giữ khoảng cách
nhưng cố sao cho vẫn còn nhìn thấy bóng cỗ xe thấp thoáng khi này khi
khác. Các con phố trong thị trấn Priestown vắng hoe, và mặc dù đang mưa,
ngay cả khi cỗ xe đang cách đấy khá xa, tôi vẫn có thể nghe thấy tiếng vó
ngựa lộp cộp và tiếng bánh xe lăn trên mặt đường lát sỏi.

Chẳng mấy chốc mái tháp nhọn bằng đá vôi bắt đầu lờ mờ hiện ra bên

trên các mái nhà, xác định hướng đi và đích đến của Thầy Trừ Tà. Đúng như
tôi nghĩ, thầy đang đi đến ngôi nhà bị ma ám có hầm rượu dẫn xuống khu
hầm mộ.

Ngay lúc đấy tôi cảm thấy có điều gì rất lạ. Không phải là cảm giác lạnh

đến tê dại thường thấy thông báo sự đến gần của thứ gì đó từ thế lực bóng
tối. Không, lần này lại giống như những mảnh băng vụn bé nhỏ đột nhiên
mọc ngay từ trong đầu tôi hơn. Trước nay tôi chưa bao giờ trải qua chuyện
này nhưng đấy là lời cảnh báo mà tôi cần đến. Tôi đoán được đấy là gì và cố
gắng xóa sạch trí óc mình trước khi Quỷ Độc lên tiếng.

“Cuối cùng ta cũng tìm ra được mi!”

Theo bản năng, tôi dừng phắt và nhắm mắt lại. Dù nhận ra là hắn không

thể nhìn qua mắt mình, tôi vẫn cứ nhắm tịt mắt. Thầy Trừ Tà đã bảo với tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.