CẬU BÉ PHẢI CHẾT - Trang 227

mất gì mà không hỏi, cậu vừa tự nhủ vừa thở gấp.
Khu vườn ẩm ướt vì vừa được tưới nước; đám cỏ
xanh lấp lánh phản chiếu ánh mặt trời. Justin ấn
chuông cửa nhà Patsy Hanson. Nhưng không thấy ai
trả lời. Cậu tiếp tục ấn lần nữa. Bà ta đang ở đâu nhỉ ?
Tiếng chuông nghe lảnh lót như thể nó được làm
bằng một thứ kim loại mỏng và quý hiếm.

"Một lần nữa xem nào. " Justin lại nhấn chuông

trọng tuyệt vọng. Hồi chuông cuối cùng vừa dứt thì
cánh cửa được mở ra.

Patsy Hanson đứng đó nhìn chằm chằm vào mặt

cậu. Trong khoảnh khắc, bà ta dường như chết lặng vì
kinh ngạc trước sự xuất hiện của một chàng trai trước
cửa nhà mình. Nhưng sau đó Patsy mỉm cười. Tay
phải đặt bên hông, tay trái vẫn cầm điếu thuốc lá
chưa châm lửa, từ miệng bà tỏa ra mùi rượu gin.

"Ồ, Justin, lâu lắm mới gặp."
Sáu tháng trước, Justin đã gặp Patsy Hansón tại

lớp khảo cổ; bà ta là giảng viên và nhiều hơn cậu hai
mươi tuổi. Justin thật sự ngạc nhiên khi được bà ta
mời đi uống rượu: Bản năng mách bảo cậu không nên
dính tới Pasty dù bà ta vẫn còn khá hấp dẫn, lại luôn
độ lượng và hào phóng. Justin rút tay ra khỏi túi áo.
Mùi nước hoa và rượu trên người Patsy Hanson bất
giác khiến cậu lùi lại một chút.

"Tôi muốn gặp cô," cậu nói. Cơn gió nóng ẩm từ

bãi cỏ thổi qua chỗ cậu đứng.

"Ồ, vui thật !" Patsy nói và hất tóc về phía sau.

Chiếc áo khoác mỏng rơi xuống, Bộ bikini màu đỏ
chấm đen trông thật khêu gợi.

Họ làm tình ngay trên hành lang. Justin vẫn mặc

nguyên áo sơ-mi và đi giày. Patsy Hanson cười sung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.