CẬU BÉ PHẢI CHẾT - Trang 240

Khoa tâm lý học được đặt trong khu nhà thấp xây

bằng đá sa thạch. Billy bước dọc theo hành lang qua
những lớp học cửa đóng then cài. Cả văn phòng nhà
trường cũng đóng cửa sao ? Ông thở phào khi thấy
một căn phòng mở cửa, phía trước ánh nắng chiếu
vào rực rỡ. Đó là phòng của một chuyên gia về tôn
giáo mà ông đã hẹn gặp. Giáo sư Madelaine Van
Meer hoá ra lại là một phụ nữ ngoài bốn mươi tuổi,
khá xinh xắn, hoạt bát. Bà ta có mái tóc nâu đỏ rất
đẹp và đôi môi nhỏ nhắn. Một cái khăn lụa đắt tiền
quấn hờ quanh cổ. Bà nhiệt tình bắt tay Billy.

"Ông muốn biết đứa trẻ bị chết rút cục là thành

viên hay nạn nhân của một tổ chức tôn giáo, phải vậy
không ?" Madelaine Van Meer vừa hỏi vừa vui vẻ
dẫn Billy vào phòng trong, căn phòng với khung cửa
sổ trông ra phía chân trời xa xa của thành phố. Bà
mời Billy ngồi xuống một chiếc ghế, xung quanh
toàn là sách.

"Vâng, tôi muốn biết vụ treo cổ gần đây nhất có

mối liên hệ nào với các hoạt động mang tính tôn giáo
không ?"

Billy lấy các tấm ảnh chụp hiện trường vụ án

Datren Riegen đưa cho Van Meer. Ông để ý thấy
miệng của nữ giáo sư mím lại khi nhìn những tấm
ảnh.

"Như bà thấy đấy, những thứ đó dường như được

sắp đặt trước."

"Những hình vẽ trên tường. Những cây nến nữa,"

giáo sư Van Meer nói và trao lại cho Billy những tấm
ảnh. Bà gập những ngón tay mảnh dẻ của mình lại.
"Còn gì nữa không ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.