CẬU CHÓ - Trang 168

Duyên cười nói:
- Anh Hải có vợ có lẽ anh ấy lo cho vợ khéo lắm đó hỉ!
Hải lấy cây nứa khô đập rập rồi lấy lửa đốt rọi ánh sáng dẫn

đường cho Duyên ra cổng. Ra đến cổng, Duyên khẽ nói với Hải:

- Thôi tắt đóm đi, mình đi tối cũng được mà.
Hải cười đáp:
- Trời tối quá hà! Không thấy đường đi mần răng được...
- Tối chi mà tối, tui dựa vào anh tui đi cũng được.
Hải chưa kịp trả lời thì Duyên đã nắm chặt lấy cánh tay Hải, nàng

như đu cả người theo Hải. Đôi nhủ hoa của Duyên như dán vào
lưng Hải làm Hải thấy nóng ran cả người.

- Buổi trưa hôm nay, Hải đã được Duyên cho tất cả nên bây giờ

khi thấy Duyên lẳng lơ đu người theo mình chàng cũng thấy bạo
dạn hơn. Hải đỡ lấy Duyên, bàn tay chàng kéo Duyên lại phía mình.
Duyên ngước nhìn Hải. Tuy trong đêm tối nàng không nhìn thấy gì,
Duyên vẫn cố giương đôi mắt lên sát mặt với Hải như chờ đón chiếc
hôn nồng cháy mà cuộc đời đã dạy cho Duyên. Chiếc hôn rất khiêu
gợi, làm người nàng có thể nóng rang chờ đợi. Hải vụng về không
biết hôn, chàng chỉ biết kèo Duyên sát bên mình, và khi ấy Hải cứng
đờ người. Duyên rùng mình vì sức ép của Hải làm nàng gay gắt. Hai
người đứng dừng không bước thêm bước nào nửa.

Trời tối thui. Hải bước lần bước đi, Duyên khẽ nói với Hải:
- Đêm nay em chờ anh nghen.
Hải hỏi:
- Chờ ở mô?
- Bên nhà em đó!
- Làm răng mà vô được...
- Em để cổng cho anh vô.
Hải lắc đầu đáp:
- Mấy con chó bên Thầy Cai dữ quá mà...
- Hay em ra đón anh?
- Biết lúc mô mà cô đón...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.