CẬU CHÓ - Trang 182

- Vô chi mà nhằm đúng lúc ác ôn ni cũng vô.
Mỹ mặc quần áo rồi mới nói với Hải:
- Ra sao gặp một lúc rồi đuổi bả về nghe …
Hải gật đầu:
- Mỹ lách qua chỗ liếp tránh ra đàng sau:
Thấy Mỹ đi rồi. Hải mới vờ như ngái ngủ sực tỉnh, khẻ đằng hắng

thì bên ngoài Duyên đã lên tiếng gọi:

- Anh Hải. Anh Hải ngủ chi mà say rứa. Hẹn người ta rồi nằm ngũ

như hò đò ni nè.

- Ai đó? Em phải không Duyên?
- Ừ … ra mở cửa lẹ lẹ lên …
Hải bước vội ra nhà ngoài, khẻ rút cái then cài cửa:
- Đẩy vô.
Duyên đẩy cửa lách mình vô, thấy Hải bèn đưa tay khẻ tát lên má

Hải nói:

- Chết dữ hôn, chi mà ngủ rứa. Hẹn người ta lại nằm ngủ …
Hải bình tĩnh đáp:
- Buồn ngủ quá trời, nằm xuống là ngủ ngay.
Duyên cười nói:
- Tối qua mần chi mà hôm nay buồn ngủ?
Hải đáp:
- Hôm qua đưa em về rồi còn phải xay mấy cối lúa cho đến khuya

mới đi ngủ. Sáng nay lại phải dậy sớm đi cày mệt quá trời … Duyên
xà đến đu người kề tai người yêu hỏi:

- Bây giờ vô giường, em ru cho anh ngủ nghe …
Hải thấp thỏm lo ngại Mỹ, nên chàng ngần ngại:
- Vô giường bây chừ mần răng mà ngủ được với em …
Duyên cau mặt giận dỗi:
- Mần chi mà anh không ngủ được.
Hải vẫn muốn đẩy Duyên về vì chàng sợ Mỹ còn đâu đó:
- Sợ mạ và chị Cò về bất tử.
Duyên cau mặt hỏi:
- Răng anh nói mạ với chị Cò đi kéo tơ bên ông nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.