CẬU CHÓ - Trang 19

Lụa đỏng đảnh đi lên hỏi:
- Chú gọi chi con?
Cửu Tớm cười nhẹ nhàng hỏi:
- Ừ! Chú gọi con đó! Chú có việc này muốn bàn với con. Chú chắc

thế nào con cũng bằng lòng vì con làm được chuyện ni thì chẳng
những Chú khấm khá, mà gia đình cũng có tiền, con cũng có tương
lai.

Thấy Chú dài giòng, Lụa cau mặt hỏi:
- Chuyện chi đó Chú. Sao Chú không nói rõ cho con nghe...
- Ừ thì để Chú nói. Chắc con biết gia đình ta nghèo túng Chú đi

mần việc quan với số lương cũng chẳng đuợc bao nhiêu. Gia đình
mình nghèo quá, chắc con biết đó, chứ nên con mới phải gánh đậu
hũ đi bán. Chú thương con quá nhưng Chú không còn có cách nào
hơn nữa. Bây giờ Chú muốn cho con được sung sướng và Chú cũng
có phận nhờ con phải nghe lời Chú. Ý con nghĩ sao?

Lụa biết bố đã có chút men rồi, nói chuyện cà kê, dê ngỗng bèn

cười nói:

- Nào Chú đã cho biết Chú định bảo con làm chi mà Chú đã hỏi

con có bằng lòng hay không? Chú nói cho con biết con sẽ phải làm
những gì mới được chứ?

Cửu Tớm gật đầu:
- Ừ phải Chú chưa nói cho con biết mà Chú đã bảo con bằng lòng

hay không. Chú hơi say...

Bây giờ Chú nói rõ cho con biết nghen. Trong nhà Cụ Thượng mà

chú đang hầu hạ con biết đó chứ. Người ta làm lớn, Cụ Thượng là
Quan Nhất Phẩm Triều Đình. Cụ muốn giúp ai cũng được nhưng
phải làm sao cho cụ thương. Chú cố gắng hầu hạ nhưng lâu lắm mới
gây được tín nhiệm. Bây giờ Chú đã tính được một việc mà chỉ có
con chịu khó là làm được ngay.

Và khi ấy Chú có thể xin Cụ Lớn cho Chú đi Đội Lệ được. Lúc ấy

tha hồ mà kiếm tiền. Con biết đi Đôi Lệ lương Chú được trên 20đ00
lại còn được bổng ngoại vài trăm một tháng thì chẳng mấy lúc Chú
tậu nhà, tậu ruộng, con cũng có vàng đeo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.