CẬU CHÓ - Trang 194

Thầy Cai biểu thím Bẩy lên Huyện rồi tui cho xe đưa về Huế. Cụ

Lớn đang mong thím Bẩy.

Lê Tri Huyện Hương.
Ấn ký.
Nghe Hải đọc bà Cai hãnh diện đáp:
- Tưởng thơ chi? Thật là việc quan nóng như nước là chỉ việc dục

mợ Ấm về Huế mà cũng chạy thơ, cho ông Cửu từ Huyện về đây
như việc quan khẩn cấp lắm không bằng.

Nghe vợ nói giọng đỏng đảnh, hách dịch, thầy Cai cũng có ý

ngượng với Cửu Nghi, thầy lên giọng kẻ cả:

- Thơ của quan Huyện chớ đưa à … Việc ni từ trên Cụ Lớn ở kinh

đây gọi mợ Ấm về.

Rồi thầy Cai gọi lớn:
- Mợ Ấm đâu rồi, có thơ của Cụ Lớn ngoài kinh đưa về, mợ Ấm ra

mà nghe.

Duyên ngồi trong nhà thu xếp quần áo để ngày mai thở về nhà

chồng. Nghe cha gọi bèn lật đật đi ra. Cửu Nghi thấy Duyên thì biết
là mợ Ấm, em dâu của Quan Huyên nên gã Cửu Nghi đứng dậy lễ
phép chào:

- Bẩm mợ Ấm …
Duyên khẻ gật đầu rất là quan cách hỏi:
- Chú ở trên anh Huyện tui phải không?
- Dợ.
Hải thấy Duyên sang trọng thật hách dịch. Với ông Cửu lính lệ

hách dịch khủng khiếp, đánh dân như thế mà rất hiền lành, nhũn
nhặn sợ sệt trước Duyên.

Duyên hỏi:
- Anh Huyện tui có ở trên Huyện?
Cửu Nghi đáp:
- Dợ, bẩm mợ Ấm, Quan Huyện có trên Huyện chỉ có quan bà với

các cô cậu ra kinh.

Nghe Cửu Nghi nói, bà Huyện đã ra Huế, Quan Huyện viếc thơ

gọi nàng ra Huế, Quan Huyện viếc thơ gọi nàng ra Huyện rồi mới về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.