CẬU CHÓ - Trang 88

- Mợ lớn xuống coi cậu gọi chi cà. Đừng để Cụ Lớn nghe được

tiếng tru của cậu Bẩy la rầy chết bây giờ...

Lụa lắc đầu đáp:
- Tui đang nghĩ, xuống làm sao được. Biểu cô hai đây xuống...
Duyên ngơ ngẩn không hiểu là chuyện chi thì mụ Tám Canh đã

nói:

- Mợ xuống qua dưới nhà coi cậu Bẩy gọi chi mợ hai. Xuống ngay

đừng để Cụ Bà nghe được thì phiền lắm đó.

Duyên đành phải đi xuống chỗ cậu Chó nằm.
Cậu Chó tỉnh dậy, cậu lại thấy nhớ Duyên người con gái đã hầu

hạ cậu trưa nay. Cậu tru lên để gọi Duyên xuống. Cậu Chó nằm trên
giường cậu lăn bên nọ đạp bên kia. Trong gian nhà lờ mờ tối, cậu
Chó nằm chời đợi.

Duyên lật đật đi xuống thì mụ Tám Canh cũng phải xuống theo vì

mụ biết dù sao Duyên cũng là người mới, còn nhiều cảnh phải thất
kinh vì cử chỉ, vì dáng điệu của cậu Chó, mụ phải đi theo xuống để
có điều chi thì an ủi kịp thời nàng Duyên. Mụ Tám Canh biết Cụ Bà
đang có vẻ quý mến người con dâu mới này. Duyên ngần ngại đứng
bên ngoài, nàng suy nghĩ về tiếng tru liên tiếp của con chó dại nào
đó mà nàng nghi ngờ là của cậu Chó, người chồng kỳ lạ của nàng,
Duyên buồn tủi. Nàng không ngờ, đời nàng qua tay Quan Huyện
anh ruột của cậu Bẩy trong mấy đêm liền nay lại là vợ của cậu Bẩy
em ruột Quan Huyện.

Là cô gái quê trước thời phong kiến nghiêm nghị, Duyên chỉ biết

tủi thân mà không dám hé răng phàn nàn. Sau đau thương tràn
ngập trong lòng nàng, Duyên còn đứng bên ngoài thì mụ Canh đã
bảo với Duyên:

- Mợ đứng đây để tui vô, coi cậu Bẩy đã thức chưa?
Mụ rón rén đi vào. Mụ đẩy cửa thì cậu Bẩy ngửng đầu dậy. Mụ

biết tánh cậu Chó rồi nên mụ lên tiếng ngay:

- Tui đó nghen cậu Bẩy. Tui đến coi cậu đã dậy chưa để tui biểu

mợ hai vô hầu cậu đó. Trời ai lại tung hết cả mền ra thế ni, nhỡ mợ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.