CẬU CHÓ - Trang 89

hai vô trông thấy tay chân người ngợm của cậu như thế nầy mợ ấy
sợ không ở nữa thì mất vợ nghe không?

Cậu Bẩy nằm im, mụ Tám đập vào vai cậu Bẩy một cái rồi nói với

giọng chua cay:

- Đồ quỷ đắp chăn lại mà nằm rồi mợ hai vô đó. Mằm im đó

nghen cựa quậy là mất vợ nghe chưa?

Cậu Bẩy cũng có phần khá ngoan, cậu cũng biết giá trị của cậu chỉ

là con Quan Lớn nhất phẩm triều đình nên mới có vợ hầu hạ như
thế ni chớ những như con người đầy lông lá có tiếng tru như chó tru
thì có mà khỉ nó chịu hầu cậu. Cậu Chó nằm im nhưng người cậu
ngứa ngáy khó chịu. Sau những cơn truy hoan, nằm mệt một lát trở,
cậu Chó lại đòi hỏi mạnh hơn nữa.

Bên ngoài mụ Tám Canh nghếch mắt nhìn qua khe cửa thấy

Duyên đã ngồi bên cậu Chó rồi, mụ mỉm cười lẹ làng quay về phía
nhà ngang thì gặp Lụa cái bụng chửa lật đật đi về phía phòng của
cậu Chó. Mụ Tám Canh nhanh ý biết mợ cả xuống làm gì rồi. Mợ cả
trong lúc bụng mang dạ chửa mợ cũng có ý ghen cái lối ghen tức của
người đàn bà dù rằng không yêu người chồng nhưng khi thấy kẻ
khác ghé vào họ cũng thấy náo nức tưng tức. Tâm trạng đó là của
Lụa mà mụ Tám Canh với kinh nghiệm của người đàn bà đã già lụn
rồi đã thừa biết.

Mụ Tám Canh bèn hỏi:
- Mợ cả đi đâu đó mợ cả?
Lụa cười đáp:
- Đi coi thiên hạ làm gì nào.
Mụ Tám Canh ranh mãnh đáp:
- Thì cũng thế cả! Nay mợ bụng mang dạ chửa thì mợ hai gánh

vác hộ mợ chứ còn gì nữa!

Lụa tức tối:
- Gánh vác cái chi? Mụ ni thúi lắm... Mụ biết chi mà mụ biểu

người ta gành vác cho tui. Tui làm sao mà cần người ta phải gánh
vác. Thôi mụ câm cái mồm thúi của mụ đi...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.