CÂU CHUYỆN DO THÁI - TẬP 2 - Trang 111

về mặt địa lý từ một quần thể Do Thái ban đầu, pha trộn với các
quần thể dân địa phương, và rồi tiến hóa độc lập sau đó.

Ngay từ Thời kỳ Kinh Thánh (3000-538 TCN), những khác biệt

văn hóa và ngôn ngữ giữa các cộng đồng Do Thái, ngay cả ở vùng
đất Israel (Samaria) và Judah cổ đại, đã được tìm thấy cả
trongKinh Thánh cũng như từ những di tích khảo cổ. Trong lịch sử
gần đây của nhân loại, một chuỗi các cộng đồng người Do Thái
được lập nên bởi những người Do Thái định cư ở những miền đất
khác nhau trên khắp Cựu Thế giới

(2)

, thường rất cách xa nhau về

địa lý khiến cho các cộng đồng Do Thái trở nên biệt lập trong thời
gian rất dài. Trong thiên niên kỷ Diaspora của người Do Thái,
những cộng đồng này được phát triển rất riêng biệt dưới ảnh hưởng
của các môi trường địa phương: chính trị, văn hóa, thiên nhiên và
dân cư. Ngày nay, sự biểu lộ về khác biệt giữa những người Do Thái
có thể được quan sát qua cách biểu đạt văn hóa Do Thái của mỗi cộng
đồng, bao gồm cả sự đa dạng về ngôn ngữ Do Thái, sở thích ẩm
thực, việc thực hành nghi lễ, cách giải thích tôn giáo, cũng như mức
độ và nguồn gốc pha trộn di truyền.

Người Do Thái tại Palestine

Hiện tại chưa có sự đánh giá đầy đủ về văn hóa, ngôn ngữ, tôn

giáo hoặc khác biệt giữa những người Do Thái trong thời cổ đại. Sau
sự sụp đổ của Vương quốc Israel phương Bắc trong những năm 720
TCN và Vương quốc Judah phương Nam vào năm 586 TCN, người
Do Thái bắt đầu ly tán khắp vùng Trung Đông, đặc biệt là ở Ai
Cập và Bắc Phi về phía tây, cũng như ở Yemen xuống phía nam và

vùng Lưỡng Hà về phía đông. Dân số Do Thái ở Palestine suy

giảm nghiêm trọng do các cuộc chiến tranh Do Thái – La Mã và các
chính sách thù địch sau này của các hoàng đế Kitô giáo đối với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.