CÂU CHUYỆN MÀ ANH KHÔNG BIẾT - Trang 139

sát, lần đầu tiên thấy con trai có nhiều biểu cảm phong phú đến vậy. Cô
không xuống nhà, vẫn ngồi bên cạnh cùng con.

Mấy phút sau, Giang Thiệu Minh lên phòng. Lộ Chi Phán để ý thấy lúc

nghe thấy tiếng bước chân của anh, nhóc Thành Húc trở nên căng thẳng
hơn hẳn, ngay cả tư thế ngồi cũng cứng ngắc. Cô không khỏi buồn cười.

Giang Thiệu Minh vỗ vai con trai, "Luyện viết cho hẳn hoi".

"Vâng." Thành Húc gật đầu.

Giang Thiệu Minh lại nhìn sang Lộ Chi Phán, nói: "Em đi thay đồ đi".

"Phải đi đâu à?" Cô ngạc nhiên. Xưa nay, hai vợ chồng vốn rất ít ra ngoài

cùng nhau, bản thân cô cũng đã quen với việc ở nhà đợi anh về.

Nhóc Thành Húc nghe thấy Giang Thiệu Minh nói vậy cũng ngước lên

nhìn, rõ ràng đang mong ngóng được đi cùng bố mẹ.

Giang Thiệu Minh hiểu ý, xoa đầu con trai, "Bố mẹ đi có việc nên không

thể đưa con theo được".

Ra hiệu cho Lộ Chi Phán thay đồ, anh ngồi xuống cạnh Thành Húc, bảo

cậu bé đọc lại mấy câu luận ngữ mà hôm qua anh đã dạy. Thành Húc liền
đọc trôi chảy. Thời gian gần đây, anh hay dạy con học thêm những thứ
khác. Lộ Chi Phán biết anh làm vậy là muốn tốt cho con trai nên cũng
không dám phản đối ra mặt, nhưng trong lòng vẫn bất bình vì Tiểu Húc còn
quá nhỏ.

Sau khi căn dặn con trai hoàn thành bài tập, Giang Thiệu Minh mới ra

khỏi phòng. Thấy Lộ Chi Phán vẫn chưa thay đồ xong, anh có phần ảo não,
không hiểu vì sao phụ nữ phải tốn nhiều công sức vào cái việc cỏn con
này?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.