CÂU CHUYỆN MÀ ANH KHÔNG BIẾT - Trang 154

Thành Húc tròn xoe mắt nhìn bố, chần chừ giây lát, cậu bé vẫn mở cửa

xe, cố gắng lôi một chiếc túi rất to xuống. Chiếc túi có vẻ nặng nhưng
Thành Húc vô cùng háo hức. Lộ Chi Phán vội tiến lại giúp con trai.

Giang Thiệu Minh nhìn vợ và con trai bằng ánh mắt tràn ngập yêu

thương.

Ba người ngồi quây quần bên nhau trên bãi cỏ xanh mướt được nhuộm

nắng thu muộn. Giang Thiệu Minh sau khi đắn đo hồi lâu, quyết định vẽ
cánh diều thành hình một con rùa. Lộ Chi Phán ngạc nhiên: "Chẳng phải
người ta hay vẽ bươm bướm hay chuồn chuồn gì đó sao?".

"Những cái đó quá phổ biến rồi, ra đường đâu đâu cũng thấy!" Giang

Thiệu Minh nói.

"Mẹ, chỉ con gái mới hay chơi cái đó thôi!" Thành Húc cũng lém lỉnh

đáp.

Hai thắng một, cuối cùng, cả nhà quyết định làm một chiếc diều hình con

rùa.

Giang Thiệu Minh làm xong cánh diều, liền để cho Thành Húc trang trí.

Trong lúc cậu bé đang vẽ những nét nguệch ngoạc, anh và Lộ Chi Phán vừa
đọc sổ tay hướng dẫn vừa làm khung tre.

Mỗi người một việc, dần dà, chiếc diều đã được hoàn thiện. Hai người

lớn và một đứa trẻ con, bận rộn suốt mấy tiếng đồng hồ mới làm xong.
Thành Húc cầm con diều, nhìn trái nhìn phải, thích đến nỗi không nỡ
buông. Tay Lộ Chi Phán và Giang Thiệu Minh đều nhem nhuốc màu. Lộ
Chi Phán đưa Thành Húc đi rửa tay, sau đó chuẩn bị ăn cơm. Chiếc diều
được nằm tắm nắng ngoài trời.

Ôn Khả Vân hôm nay đích thân vào bếp nấu ăn. Cả buổi sáng, nhìn con

cháu quây quần vui vẻ bên nhau, trong lòng bà vô cùng mãn nguyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.