CÂU CHUYỆN MÀ ANH KHÔNG BIẾT - Trang 162

rất tiếc vì bản thân không thể ở bên cạnh khi con khôn lớn. Bây giờ anh chỉ
mong có thể dành nhiều thời gian cho con...".

"Đừng nói nữa!" Cô lắc đầu. Anh đâu muốn như vậy, sao lại nhận lỗi về

mình chứ?

Anh vuốt nhẹ má cô, "Vì thế em đừng ghen nữa, được không?".

"Ai thèm ghen chứ! Anh dỗ dành em như thể em là trẻ con ấy!"

"Anh đâu có dịu dàng với Tiểu Húc như thế!"

"Anh cũng biết là anh rất nghiêm túc với con hả?"

"Cách dạy dỗ con trai và con gái khác nhau", anh ôm cô vào lòng. "Sau

này chúng ta có thêm con gái, anh nhất định sẽ dịu dàng với con, lúc đấy
em đừng có ghen nhé!"

"Trông em giống người nhỏ nhen lắm hả?"

"Không. Anh chỉ nhắc trước thôi mà."

"Đáng ghét!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.